TÌNH NÀY ĐÀNH HẸN VỚI GIÓ ĐÔNG - Trang 455

sầm, đôi mắt trong sáng kia bỗng chốc trở nên đen đặc, ngay cả đôi môi
cũng nhuộm một sắc đen đáng sợ.

Tư Hành Phong ôm chặt thân người nàng trong vòng tay mình.

Nàng đưa hai tay lên ôm chặt lấy cổ ngài, nàng không thể buông tay lúc

này, khó khắn lắm nàng mới có thể ôm được người đàn ông mà mình yêu
thương, thế nên tuyệt đối không thể buông tay.

Trong vòng tay của Tư Hành Phong nàng từ từ thở gấp, khó khăn.

“Hành Phong, ngài phải hứa với ta, không được yêu người phụ nữ họ Hạ

kia, bọn họ đều là người xấu, đều là người xấu… Hành Phong, ta vô cùng,
vô cùng yêu ngài…”

Tư Hành Phong không biết phải trả lời nàng thế nào cho phải, chỉ biết

ôm nàng vào lòng chặt hơn.

“Nếu còn có kiếp sau, ta nhất định phải ở cạnh bên ngài… ta yêu ngài…

Hành Phong.” Nước mắt lúc này đã ướt đẫm hết cả khuôn mặt của Hoa
Thanh Lâm, nàng dồn chút sức lực sau cùng ôm lấy cả khuôn mặt Tư Hành
Phong, đưa đôi môi lại gần phía ngài.

Vào đúng lúc đôi môi sắp sửa chạm được đến nơi ấm áp thì ông trời vô

tình thu lại hết tất cả mọi thứ của nàng. Nàng mở lớn hai mắt, đắm đuối
nhìn Tư Hành Phong, nằm trong vòng tay của ngài, từ từ rời bỏ thế gian.

Tư Hành Phong đưa tay vuốt mắt cho Hoa Thanh Lâm, lồng ngực nặng

trĩu, uất ức, ngột ngạt.

Ngài bế thân thể nàng lên, chậm rãi bước vào cung Vạn Xuân.

Thái giám, cung nữ trong điện quỳ rạp khắp nơi, người nào người nấy

đều khóc than nức nở.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.