TÌNH NÀY ĐÀNH HẸN VỚI GIÓ ĐÔNG - Trang 474

Chỉ mới ba ngày không gặp mà ngài đã gầy đi rất nhiều. Đôi mắt thâm

quầng mà sâu hoắm, sưng đỏ lên, đầu tóc thì rối bời, khiến nàng hiểu được
người đàn ông này yêu mình đến mức độ nào, không hiểu ngài đã làm thế
nào vượt qua được ba ngày tuyệt vọng ấy.

Sau này nàng có nghe Cảnh Trung kể lại. Ngày hôm đó, sau khi Tư

Hành Phong tưởng rằng nàng đã chết, ôm lấy ‘thi thể’ của nàng khóc rất
lâu, sau đó giống như phát điên đòi xông đến trước linh đường của Tây
Lăng Xuyên, để phanh thây Tây Lăng Xuyên thành trăm ngàn mảnh nhỏ.
Nếu không phải Cảnh Trung đánh ngất ngài đi, thì có lẽ ngài thực sự đã
chạy tới đó làm loạn mất rồi.

Buổi tối hôm đó, sau khi tỉnh lại, Tư Hành Phong không còn đòi gây

chuyện nữa, nhưng chẳng hề để tâm đến lễ tiết, bê ‘thi thể’ của nàng về phủ
Bình Viễn hầu. Không ai dám ngăn cản ngài, ánh mắt ngài đã truyền đi mọi
lời cảnh báo, kẻ nào chống lại ta ắt phải chết. Sau khi quay về phủ, ngài liền
nhốt bản thân cùng nàng trong phòng không ăn uống gì hết.

Ngày hôm sau, Kì Chính gửi ngài một bức thư, nói rằng Tây Lăng

Xuyên trước khi chết muốn ông giao lại cho ngài. Sau khi đọc xong bực thư
ấy, ngọn lửa căm phẫn trong lòng ngài lại càng dữ dội, suýt chút nữa thì
chém chết Kì Chính luôn. Nếu không phải Cảnh Trung ngăn cản, có lẽ ngài
đã làm thế thật.

Thì ra hai ly rượu mà Kì Chính bê tới, một ly là rượu thường, còn một ly

không hoàn toàn là rượu độc, chỉ là ly rượu khiến cho nàng giả chết mà
thôi.

Đại ý bức thư đó nói rằng, Tây Lăng Xuyên cảm thấy không cam tâm,

một mặt thì mâu thuẫn, không muốn nhìn thấy nàng và Tư Hành Phong dễ
dàng vui vẻ, hạnh phúc bên nhau còn ngài lại một mình nhắm mắt xuôi tay,
mặt khác lại không nỡ bắt nàng phải tuẫn táng theo mình, càng không nỡ
nhìn Tư Hành Phong khó khăn lắm mới từ bỏ thù hận lại phải cô độc sống

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.