TÌNH NÀY ĐÀNH HẸN VỚI GIÓ ĐÔNG - Trang 97

muốn chạy tới Bạch Hổ mê hoặc lần nữa hay sao? Rốt cuộc là đến tận lúc
nào ngươi mới chịu buông tha cho ngài hả?”

Lạc Bảo đương nhiên cũng không phải dễ bắt nạt, giơ tay lên đập mạnh

vào bàn, khiến cho dây xích dưới chân reo lên leng keng “Ngươi thấy bộ
dạng tàn tệ, thê thảm của ta lúc này giống với đến đây mê hoặc hắn hay
sao? Hoa Thanh Lâm, người đúng là một kẻ ngốc, nực cười! Đường đường
là một phi tử của Hoàng thượng Bạch Hổ, sáng sớm ngày ra đã chạy đới
đây ra vành ra vẻ với một tù nhân, làm dáng đánh đá như thể mình là thê tử
chính thất của Tư Hành Phong đến đây bắt vợ bé vậy. Ta thực sự không thể
ngờ, kinh thành Vân Hổ các ngươi lại tự do, phóng đãng đến vậy, phi tử của
Hoàng thượng có thể tự do ra vào hoàng cung với phủ Bình Viễn hầu,
chẳng khác nào đi chợ.”

“To gan! Ngươi dám đưa lời sỉ nhục Bạch Hổ, Hoa Quý phi và Bình

Viễn Hầu gia chúng ta.” Tên thái giám đứng cạnh bên lần nữa lại lên tiếng.

Hạ Phẩm Dư càng cau chặt đôi mày.

Vị Lạc cô nương này đúng là người thẳng thắng, dũng cảm, tối qua nàng

đã chứng kiến được điều này. Thế nhưng đối tượng nói chuyện của Lạc cô
nương tối qua là Hầu gia, tuy Hầu gia hận nàng thấu xương nhưng sau cùng
những lời của Lạc cô nương ít nhiều cũng thuyết phục được ngài, nếu
không nàng sao có thể được tịnh dưỡng tại biệt viện Thanh Phong. Nhưng
lúc này, đối diện với nàng không phải ai khác mà là Hoa Quý phi, chưa nói
đến những lời đại nghịch bất đạo khi nãy, chỉ cần nhắc đến mối quan hệ
giữa Hoa Quý phi và Bình Viễn Hầu gia đã là một điều cấm kị. Bất luận là
trong hay ngoài cung, không có bất cứ ai dám nói lời thẳng thắng như vậy.

Im lặng giữ mình, bốn chứ này dường như càng ngày càng cách xa với

Hạ Phẩm Dư.

Nàng mín chặt môi, cúi đầu xuống gần như sát đất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.