TỈNH NGỘ - Trang 11

Lý Ngư

TỈNH NGỘ

Dịch giả: Đào Phong Lưu

Hồi 2

Lão Hoà thượng rao giảng luân lý phật

Tiểu môn sinh ước muốn đệm thịt người.

(

老頭陀空張皮布袋 小居士受坐肉蒲團

Lão đầu đà không trương bì bố đại Tiểu cư sĩ thụ toạ nhục bồ đoàn)

Chuyện kể rằng vào đời Nhà Nguyên (1280-1368), năm Chí Hòa thứ nhất
(1328). Trên núi Ðiểm Thương, có một nhà sư dòng Khất Thực, pháp danh
Chính Nhất, đạo hiệu Cô Phong. Ông vốn người quận Châu, thụ giáo từ
một vị cao tăng nổi tiếng. Nhưng bởi số trời, lúc mới sinh vừa đầy tháng
còn nằm trong nôi đã phát ra tiếng ê a kỳ lạ, cứ như học trò học thuộc lòng
vậy, cha mẹ ngạc nhiên lắm. Một hôm có nhà sư Khất Thực đi qua thấy a
hoàn bế đứa bé khóc không ra khóc, cười chẳng ra cười. Nhà sư mới lắng
tai nghe rồi nhận ra đứa bé đang tụng niệm “Chân kinh Lăng Nghiêm Ðại
Tạng”. Thằng bé này chính là một vị cao tăng hoá kiếp đầu thai. Nhà sư xin
với cha mẹ đứa bé cho được thu nhận làm đệ tử. Cha mẹ đứa bé cho là lời
sư xằng bậy, không tin chuyện dị đoan. Nên dốc lòng cho con theo đòi thư
sự. Thằng bé học đâu nhớ đó. Nhưng chuyện khoa bảng không phải điều nó
thích, nhiều lần đã muốn bỏ học chữ Nho để theo học kinh Phật, nhưng đều
bị cha mẹ la mắng thậm tệ. Nó phải buộc lòng đi thi chiếu lệ. Sau khi cha
mẹ đều qua đời, chịu tang hai năm, rồi đem gia sản chia hết cho người
trong họ, chỉ giữ lại một cái túi da lớn, chất mõ và kinh kệ vào trong, xong
rồi cạo đầu lên núi tu hành.

Ai biết thì gọi ngài là Cô Phong trưởng lão, người không biết gọi là ông sư
đeo bị lớn. Ngài không giống các nhà sư khác, chẳng những tuyệt đối kiêng
rượu thịt, tà dâm mà còn thủ giới rất nghiêm, ngay cả với chốn tăng gia
cũng luôn giữ “tam không” là không khất thực, không giảng kinh, không tu
hành nơi núi rừng nổi tiếng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.