TỈNH NGỘ - Trang 199

đem xuống.

Trở vào trong, thâý hòa thượng còn đang xếp bằng tròn trên đệm bồ hương
nhập thiền. Sinh bèn hướng về hoà thượng bái lạy đủ trăm lần, xong thì
ngồi im chờ đợi, ba khắc sau hòa thượng mới xuất thiền, ra hiệu gọi Sinh
lại gần.

Sinh thưa:
- Nay con đã trở về. Nếm đủ mùi đời mới biết hối lỗi, xin hòa thượng tha
thứ và dung nạp cho.
Cô Phong trưởng lão bảo:
- Ta rất sẵn lòng, chỉ ngại lòng con chưa quyết đó thôi. Chốn bụi hồng còn
làm lưu luyến tâm con không? Cái túi da mưa nắng mà vẫn trơ trơ, liệu
lòng con về sau có được bền vững như thế không?
Vị Ương sinh thưa:
- Kính xin sư phụ nhận lời cho con quy y, lòng con nay đã quyết rồi ạ.
Sinh được xuống tóc cạo đầu, lấy tên Ngoan Thạch, ý nói lòng dạ nay đã
quyết vững như sắt đá, tự răn mình trước đây đã trót khoe mẽ kiến thức hơn
đời, nay nguyện hối cải để một lòng học đạo.

Lúc mới tu tập, huyết khí phương cường, không xua hết dục vọng quá khứ,
thỉnh thoảng trở lại những lúc nằm ngồi một mình, phải nghiến răng chịu
đựng, dằn nén cơn lửa dục chưa tàn.

Có khi trong mộng, vẫn thấy đủ sáu người đẹp cùng hiện đến, cười cợt vẫy
gọi, như rủ mời Sinh trở về với thú nguyệt hoa. Các nàng nõn nà da thịt
nằm ngổn ngang trên đệm bồ hương, trong cơn mơ xuất hiện, tươi cười lôi
kéo. Ngoan Thạch chợt hoảng hốt tỉnh giấc, tự đau khổ trách mình sao còn
vướng víu của nợ trong thân, trời chưa sáng đã thắp đèn vào nhà sau, lấy
dao nghiến răng chặt đứt cái của nợ mà bấy lâu nay vẫn tự coi là bảo bối.
Cũng may máu chảy chan hòa mà cơn đau, lạ thay, không hành hạ cho chết
đi sống lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.