TỈNH NGỘ - Trang 200

Ngày qua tháng lại, tiếng tăm tân hòa thượng là bậc chân tu, nhiều người
học đạo tìm đến bái kiến, Đại hoà thượng Cô Phong thu nạp được khoảng
hai mươi đệ tử. Một hôm, tập trung lại cùng làm buổi sám hối. Ngoan
Thạch được dự chỗ thấp nhất, vì thời gian tu tập chưa là bao, ngồi nghe các
lời thú tội, thấy rõ ai ai không ít thì nhiều cũng vì tham sân si mà phạm tội
cả. Ðến lượt một tu sinh trung niên, thú rằng đã quyến rũ vợ người, còn
đem luôn cả con hầu bán cho nhà chứa để trả thù riêng, xin được minh hối.
Ngoan Thạch nghe chuyện xúc động, lên tiếng hỏi chi tiết tên họ, quê quán,
hóa ra đây lại chính là người quyến rũ vợ mình rồi đem bán, mà mình cũng
từng gian dâm vợ với người này hồi xưa. Người này chính là Quyền Lão
Thực, bèn cùng y ăn năn thú nhận tội mình.

Ngoan Thạch tiểu tăng lại tỏ ý lo ngại cho số mạng mấy đứa con do nghiệp
chướng mình tạo ra, sợ chúng bị oan nghiệt về sau, một hôm tiểu tăng ứa lệ
mà xin thầy cho về quê giết chúng, để giải thoát cho chúng.

Hòa thượng chắp tay, niệm “A di đà phật”, mà bảo Sinh rằng:
- Chớ có lại sai lầm. Vòng luân hồi quay không ngừng nghỉ. Nay con xuất
gia sao dám nghĩ đến chuyện giết người? Oan ai người ấy trả, nghiệp ai
người ấy chịu. Các con của con khi nào đã hết nợ, sẽ có số phận riêng của
chúng.

Ngoan Thạch sợ hãi mà tỉnh ngộ. Bỗng thời gian sau, khoảng nửa năm, một
khách lạ vạm vỡ tới viếng chùa, vào lễ nơi chính điện, Ngoan Thạch nhìn
kỹ, chính là Tái Côn Lôn. Hai anh em nắm tay nhau mà nghẹn ngào.

Tái Côn Lôn lên trình hòa thượng rằng:
- Tội con rất nhiều, toàn là trộm đạo. Xin cửa từ bi rộng mở, cho con được
kính lễ bậc cao tăng.

Nói rồi bèn chắp tay hành lễ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.