TỈNH NGỘ - Trang 32

quan chung huyệt" vậy.
Xem đến đây, Ngọc Hương bất giác không dằn được nỗi hứng tình, Vị
Ương sinh định lật sang trang khác xem tiếp với nàng, thì nàng đẩy quyển
sách ra rồi đứng dậy, uể oải nói:
- Chẳng thấy sách hay ở chỗ nào, chỉ làm người ta thấy khó chịu. Chàng
xem một mình đi, thiếp đi ngủ đây.
Vị Ương sinh ôm nàng vào lòng cười nói:
- Ôi cưng, trang sau còn hay lắm, xem xong mình sẽ đi ngủ nhé!
Ngọc Hương nói:
- Chẳng lẽ ngày mai không còn thì giờ để xem hay sao, làm gì nhất định
phải xem cho hết ngày hôm nay.
Vị Ương sinh biết nàng đã động lòng, bèn kề miệng lại mà hôn. Cả tháng
nay, vợ chồng tuy đã ăn ở với nhau, nhưng Vị Ương sinh nào biết lưỡi vợ
dài ngắn, vì mỗi lần Sinh định hôn, miệng nàng đều mím lại. Lần này thì
khác, miệng hoa hé nở, lưỡi nàng còn êm ái giao tiếp với chồng.
Vị Ương sinh nói:
- Cưng ơi, mình không cần lên giường làm chi, cứ coi ghế này là hòn non
bộ rồi bắt chước theo sách mà làm, xem sao.
Ngọc Hương làm mặt giận, nói:
- Bừa bãi như vậy há có phải là con người nữa không?
Vị Ương sinh nói:
- Rõ ràng không phải việc của người, mà là việc của thần tiên. Ta với nàng
thử làm thần tiên với nhau một lát nhé.
Nói xong, Sinh đưa tay lần cởi giải lưng nàng. Ngọc Huơng tuy ngoài
miệng không chịu nhưng bụng đã ưng. Nàng chịu gác chân lên vai để mọi
sự dễ dàng.
Cởi xong quần ra, mới thấy ướt một khoảng, thì biết nàng đã rịn dâm thủ
trong khi xem tranh. Sinh cũng tháo quần mình, đặt nàng ngồi trên bụng,
dang hai đùi mà đưa dương cụ vào âm cung, xong xuôi mới cởi nốt áo phần
trên mình vợ. Tại sao không bắt đầu từ trên xuống, lại cởi quần trước rồi
mới đến áo? Phải là tay sành sỏi như Vị Ương sinh mới làm như thế, vì nếu
cởi áo trước, người nữ mặc dầu trong lòng rất nôn nóng, nhưng ngoài mặt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.