TÌNH NHÂN - Trang 128

hãy tin. Cô ấy lôi tôi đến nhà thờ, còn những khi tôi được ở lâu lâu trên đất
liền, cô ấy chở tôi đi dự các buổi lễ đặt tên, đi đám cưới, đám tang. Thời
gian cuối thì chủ yếu là đi đám tang. Bốn năm trước đây, khi cô ấy đã bị
ung thư, tôi về Gdynia vào lễ Phục sinh và đề nghị cô ấy lấy tôi lần thứ hai.
Và cô ấy, thưa sĩ quan, đã đồng ý. Sau tất cả những gì tôi đã làm với cô ấy,
sau hàng chục lần tôi đã bỏ lại cô ấy một mình hàng tháng trời để theo
những đàn cá rong ruổi khắp thế giới. Sau những lễ Phục sinh vắng tôi,
những lần sinh nhật và những lúc bọn trẻ ốm vắng tôi và sau ngần ấy đám
tang vắng tôi. Anh hãy tưởng tượng mà xem, thưa sĩ quan!? Cô ấy đã đồng
ý!
- Và khi ấy tôi đã gọi điện cho ông mục sư quen, người đã từng ở chỗ
chúng ta trên “Turlejski” – anh cũng đã ở “Turlejski” với tôi phải không,
thưa sĩ quan? – và là thợ máy Hai, chỉ có điều sau đấy ông ta bị điên và đã
vào tu viện. Và tôi bảo ông ta là một tuần nữa tôi với Marta sẽ đến Lublin
để làm lễ cưới trong nhà thờ của ông, lễ cưới mà ba mươi bảy năm về trước
đã không có thời gian dành cho nó vì mải đi biển. Và nhờ ông lo cho một
dàn đồng ca và người chơi đại phong cầm, và làm sao để tôi không phải
học qua các khóa học mà bây giờ người ta thường làm trước đám cưới.
- Anh nhớ là sau khi nói vậy, thuyền trưởng ngừng lại một lúc, vẫy
tay gọi cô tiếp viên và khi cô này đến ông nói:
- - Cô có thể đổi cho tôi sâmbanh lấy chai vốtca lạnh được không?
- Khi cô tiếp viên đi, ông nói tiếp:
- - Nhưng thậm chí ngay cả lúc tôi cùng với cô ấy đến bên bàn thờ
trong lễ cưới, tôi vẫn chưa tin vào Chúa. Bởi đến khi đó tôi vẫn chưa cần
đến cả Chúa, cả tín ngưỡng. Đặc biệt là tôi không cần đến tín ngưỡng. Bởi
tín ngưỡng đôi khi, thưa sĩ quan, có một chút gì đó như ma túy. Bởi đôi khi
tín ngưỡng giúp người ta dễ dàng yêu nhân loại hơn là yêu một người bạn
cùng ca trực.
- Tôi bắt đầu tin kể từ khi cô ấy mất và tôi cảm thấy trống trải khủng
khiếp trên thế gian này, và tôi phải tìm cho mình một ai đó, để không cô
đơn như một ngón tay mỗi khi từ cầu tàu trở về nhà. Và khi đó tôi nghĩ
rằng Marta cũng không muốn cô đơn và có thể cô ấy đã có lý trong suốt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.