TÌNH NHÂN - Trang 79

- Cháu đã hành động dở. Rất dở. Liệu bác có phải nói cho cháu biết những
gì sẽ đến với cháu trong vài tuần tới, vài tháng tới không? Bác có phải cho
cháu biết rằng máu của cháu sẽ loãng như nước lã, rằng chỉ một vết thương
nhỏ cũng dẫn đến xuất huyết ồ ạt? Rằng cháu sẽ bị gãy các ngón tay, có khi
cả bàn tay và thậm chí cháu không nhận thấy? Rằng cháu sẽ bị rụng lông?
Tất cả. Trên đầu, ở nách, ở mu. Có phải nói về chỗ nước đang tích dần
trong phổi cháu? Về việc cháu sẽ bị mất chu kỳ kinh nguyệt và coi như tử
cung bị cắt bỏ? – Ông nhìn vào tờ giấy ghi mọi thông tin của nàng. – Và tất
cả vào tuổi hai mươi tám?
Ông đẩy tờ giấy ra.
- Nhưng cháu không muốn giấy giới thiệu. Cháu muốn mình giống một con
chuột xám hôi hám. Cháu muốn mình trở thành nhỏ bé, không quan trọng,
vô nghĩa. Nỗi thất vọng nào đã đẩy cháu đến chỗ, cháu không muốn làm
một phụ nữ? Bác không biết nó ra sao, nhưng bác biết rằng không một
người đàn ông nào, thậm chí cả người đã chết, lại muốn điều ấy. Vì cháu
quá đẹp.
Marta khóc. Cô đứng dậy và ra khỏi phòng khám.
Nàng nhìn bác sĩ choáng váng. Ông đã thôi không nói. Ông quay đầu nhìn
ra cửa sổ.
Nàng ngồi run rẩy thiểu não. Một lúc sau, không ngước mắt lên, nàng nói:
- Liệu bác sĩ… tức là… liệu bác có thể viết cho cháu cái giấy giới thiệu ấy?
Hết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.