TÌNH NHÂN - Trang 92

ngày Lễ Tạ Ơn, một trong những lễ quan trọng nhất của đạo Tin lành.
Chúng vào đài quan sát ngay sau mười chín giờ. Chúng đánh bác bảo vệ đã
bảy mươi tuổi, trói tất cả bằng còng tay, dỡ bình cứu hỏa xuống và phá hủy
tất cả những gì có trên màn hình. Monitơ thì bị đập bằng cái bình cứu hỏa
màu đỏ, hết cái này đến cái khác nổ tung. Chúng lôi băng từ ghi các số đo
từ các bộ đọc ra, chúng kéo những băng ghi dữ liệu giống như kéo những
dải giấy trang trí giao thừa. Luận văn tiến sĩ, chương trình, những bản tham
luận, những bài báo, những năm tháng lao động và toàn bộ tương lai của
bao nhiêu người bị chúng kéo từ những máy đọc ra như kéo những băng
giấy màu rồi xé vụn.
Sau đó chúng đưa tất cả những người bị xích bằng còng tay xuống phòng
giam dưới tầng hầm cạnh tháp trung tâm Rostock. Bác bảo vệ thì chúng thả
sau bốn mươi tám giờ, khi bác đã kiệt sức và đằng nào cũng phải đưa bác đi
bệnh viện. Ba ngày sau chúng mới thả giám đốc đài quan sát, một người bị
bệnh tiểu đường vì đã hết insulin. Những người còn lại bị chúng giam hai
tuần. Không có lệnh bắt giữ, không được phép liên hệ với luật sư, không
được gọi điện cho vợ hoặc mẹ. Tròn hai tuần.
Lấy khẩu cung Jakob là ông trưởng phòng. Say xỉn từ sáng, nhưng lại rởm
đời hết chỗ nói. Ông ta coi công việc của mình cũng như mọi người khác.
Chỉ có điều “mọi người” ở đây là ông kế toán hay thợ đào(3) than. Còn ông
ta thì đá(4) tù nhân. Đầu tiên là quát. Ông ta nhảy từ trên ghế xuống tấm
thảm trải nền bằng nhựa xám bẩn thỉu, đầy những vết cháy vì đầu mẩu
thuốc lá cháy dở và đá. Vào vùng thận. Vào lưng và vào đầu. Cả vào hông
nữa. Tháng Mười một ấy rất lạnh. Ngày hôm ấy ông trưởng phòng đi đôi
giày đông nặng trịch và Jakob đã nhận những cú đá vào khớp hông và vùng
thận. Họ đã cầm được máu chảy bên trong, nhưng với khớp hông thì không
thể cứu vãn, sau đó các bác sĩ phẫu thuật đã nói như vậy. Do đó mà anh bị
đi cà nhắc và rất đau, như người ta nói, “mọi đốt xương”, mỗi khi trở trời.
Sau hai tuần thì mọi người được thả. Nhưng bị thu tất cả giấy ra vào, bị
đuổi việc và được lệnh về nhà, còn sau đó thì “tốt nhất là hưởng chế độ trợ
cấp”.
Ông trưởng phòng từ ngày đầu cho tới khi bức tường sụp đổ đó là cha tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.