TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 3397

tới nơi, hụt cả hơi, Angielic đoán được qua gương mặt hoảng hốt của con
trai.
"Chúng" giết chết anh ta rồi - Canto vội nói - Clôvix!

Chương 11:

Angielic không phải thuyết phục Vinlơđavray đi với nàng. Chính ông ta gợi
ý trước bằng một
giọng như đinh đóng cột"
- Tôi đưa bà đi. Chúng ta không thể ngồi đây chờ cái gì tôi cũng không biết
nữa. Tôi phải đến ngay Kêbếch báo cáo với ông đờ Phrôngtơnăc tình hình
rối bời tại đây. Ông già Nicôla Parix, vua trên bờ biển phía tây, có chịu ơn
tôi ít nhiều. Chắc hẳn ông ấy sẽ tìm cho tôi một con tàu và cả những thứ
cho lên tàu nữa: da thú, muối, than. Tôi không muốn trở về Kêbếch, hai bàn
tay trắng; người ta không thể quan niệm điều đó được. Và ông già cướp
biển ấy không thể không có ít nhiều chiến lợi phẩm trong hòm. Lần này lão
phải cho tôi xem đáy hòm, nếu không, tôi sẽ cắt đặc quyền của lão đối với
Căngxô và đảo Hoàng gia...
Còn lại cái khó là chở hàng bằng đường bộ - mà phần lớn là qua đầm lầy -
những hành lý khá nặng, vì rốt cuộc ngài thống đốc thu hồi được không ít
của nả, trong đó có cả cái bếp lò bằng sứ Hà Lan và chiếc hòm của Xanh -
Caxtin.
Alecxăng cứu vãn tình thế bằng cách đề nghị cho tất cả các thứ đó lên chiếc
tàu buôn "của anh ta", con tàu vùng Phlăngđrơ của anh em nhà Đơphua, và
cho tàu đi ngược dòng sông Pơti - Côđiac cho tới điểm tận cùng thuyền bè
có thể đi lại được. Từ đấy có một tổ chức vận tải tốt và không đầy bốn ngày,
hàng hóa
sẽ được chuyển tới bãi biển Xêđiac và cho xuống xuồng.
Gương mặt ngài thống đốc rạng rỡ hẳn lên.
- Thiên tài! - Ông ta thốt lên - Tôi vẫn bảo chàng trai này quả là thiên tài
mà. Alecxăng, cậu tới đây cho tôi hôn. Tôi đã không phí công vô ích để
phát triển trí tuệ của cậu. Được! Cậu có chút phù phiếm, chút nông nổi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.