TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 1101

Angielic thở dài. Từ sáng đến giờ đáp lại yêu cầu đó của nàng người ta chỉ
toàn tỏ ra kinh ngạc, nhún vai hay từ chối. Một phụ nữ đi Crete một mình!
Bà điên à!
Khà, bà thì phải có cả hạm đội hoàng gia hộ tống mới đúng chứ!
Savary cũng đã gặp những khó khăn tương tự, nhưng chỉ vì lão thiếu tiền.
- Chúng ta cùng hiệp lực vậy - Angielic bảo lão - nếu tìm được tàu tôi sẽ
bao ông luôn.
Nàng cho lão địa chỉ quán trọ nàng đang ở, và sau khi lão ra đi tìm con tàu
khác, nàng ngồi chốc lát trên một khẩu đại bác mới, trong số nhiều khẩu
trên cảng mà chắc chắn người phụ trách quân nhu hải quân đã quên. Bây
giờ hình như chúng được dùng làm ghế ngồi cho khách dạo mát trên khu
cảng hơn là để nhả đạn vào các tàu Galê Bácbary
Các bà thuộc khi Canibê của thành phố đang ngồi ở đây đan len và đàm tiếu
trong khi chờ đợi những người đánh cá trở về. Cạnh đó là người bán hàng
rong.
Angielic cảm thấy người đau ê ẩm và đầu nhức nhối vì nắng gắt. Nàng
thèm thuồng nhìn các bà đội những chiếc mũ cói rộng vành để che mát
những khuôn mặt có vẻ đẹp cổ điển với đôi mắt rất to và đôi môi dày. Đức
tính vương giả đã ăn sâu vào trong người họ, ngay cả khi họ chửi rủa khách
qua đường vì những người này không chịu mua hoa cẩm chướng và các bó
hoa họ chìa ra mời, hay tuôn ra những lời chào nồng nhiệt đối với ai dừng ở
gian hàng của họ.
- Bà
mua cho tôi con cá tuyết này - Một người bán hàng gạ gẫm Angielic - Đây
là con cuối cùng của tôi đấy. Xem này, óng ánh như đồng xu mới.
- Tôi chả biết làm gì với nó.
- Kìa, ăn chứ còn làm gì! Không ăn thì còn làm gì nữa?
- Nhà tôi ở xa, và tôi chẳng có gì để đựng cả.
- Cho nó vào bụng, cho vào trong ấy thì yên chuyện.
- Ăn sống à?
- Không, mang nướng trên lò than của các Cha dòng Capuchin ( dòng tu
Thánh Francois thuộc đạo Giatô). Này, đây là một nhánh cỏ xạ hương, cho

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.