TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 1114

- Hóa ra tên nhà quê kia nói đúng - Bà đã đến Marseille. Bà đã lẩn trốn
trong nhà tôi. Tôi làm thế nào mà đoán ra được ? Tại sao bà không tự giới
thiệu?
- Tôi
không muốn bị người ta nhận diện. Mấy lần rồi tôi suýt bị bắt đấy.
Anh chàng trẻ tuổi đặt tay lên trán và đến bên chiếc bàn viết bằng gỗ mun
lấy một bình rượu mạnh và một cái cốc.
- Vậy là Plexi Beli phu nhân đang bị toàn bộ cảnh sát vương quốc truy
lùng! Bà có giết người không?
- Không, nhưng còn tệ hơn thế nữa! Tôi đã từ chối không ngủ với Đức vua.
Lông mày của vị đại thần rướn lên kinh ngạc.
- Vì sao?
- Vì trung thành với bà chị yêu quý của ông, phu nhân đờ Môngtêphăng!
Vivonne há hốc mồm nhìn nàng, bình rượu vẫn cầm trong tay. Rồi nét mặt
trở lại bình thường, chàng cười phá lên. Chàng rót cho mình một cốc rượu
mạnh ngồi xuống cạnh nàng
- Bà làm thế thì e nguy hiểm đến tính mạng
- Có thể là thế. Nhưng không sớm như ông nghĩ đâu. Nàng lại mỉm cười với
chàng, vẫn cái nụ cười e thẹn dễ thương lúc đầu. Cặp mắt xanh buồn ngủ
luôn chớp chớp, đôi hàng mi in thành những bóng dài lung linh trên đôi gò
má mịn màng.
- Ban nãy tôi mệt quá-nàng thở dài - Tôi đã đi hàng tiếng đồng hồ khắp
thành phố. Tôi bị lạc đường. Tôi đến đây để ẩn náu. Ông tha lỗi cho tôi nhé,
tôi biết làm như thế này thật là đường đột. Tôi đã tắm trong bồn tắm của
ông và lấy chiếc áo choàng này trong tủ.
Nàng vuốt ve thẳng tấm áo choàng tắm
trên thân thể trần truồng của mình. Đường cong của đùi và háng nàng lộ ra
bên dưới ánh hồng. Vivonne khẽ liếc nhìn tấm áo mỏng dính, rồi vội đưa
mắt sang chỗ khác. Chàng nuốt ực một hơi hết cốc rựợu.
- Thế có khổ cho tôi không chứ! Chàng làu bàu - Đức vua rồi sẽ biết bà ở
đây và buộc tôi tội đồng lõa với bà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.