TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 1120

Những tiếng nói cuối cùng của nàng với giọng vừa đủ khinh miệt để chọc
tức chàng. Chành đỏ mặt tía tai và phản đối, tỏ ra cao thượng: " bà nghĩ tôi

một tên lừa đảo, một kẻ bợ đỡ chắc?".
- Tôi chưa bao giờ nghĩ như vậy.
- Được rồi, hãy hiểu rằng tôi cũng như bà, có thể tâu với Đức vua những
điều tôi nghĩ.
- Tôi không nghi ngờ điều ấy.
- Nhưng vấn đề không phải ở chỗ đó - Viên đô đốc trẻ tuổi nghiêm nghị
đáp-Bà dễ quên quá đấy, thưa bà, bà quên rằng tôi chỉ huy cả một hạm đội,
và sứ mệnh mà hạm đội Hoàng già phải đảm nhiệm ngày mai là một sứ
mệnh quân sự, nghĩa là một sứ mệnh đấy nguy hiểm. Tôi được giao trọng
trách canh gác cái trại điên Địa Trung Hải này nhân danh nhà Vua Pháp.
Mệnh lệnh của tôi rất nghiêm ngặt: không chở hành khách, càng không chở
đàn bà con gái.
- Ngài Vivonne ...
- Không - Chàng gầm lên - Hãy nhớ rằng tôi là chủ trên tàu của tôi và tôi
biết mình phải làm gì. Một cuộc viễn chinh ở Địa Trung Hải không phải là
một cuộc bơi thuyền trên sông đào Vơni đâu. Tôi hiểu rõ tầm quan trọng
của sứ mệnh của tôi và tôi tin rằng Đức vua sẽ nói và làm những gì tôi đang
nói và làm lúc này!
- Ông nghĩ thật thế ư?... Ngược lại tôi tin rằng Đức vua sẽ không chê những
gì tôi đang bày ra trước ông.
Nàng nói rất nghiêm túc, Vivonne lại biến sắc. Mạch máu ở thái dương
chàng giật mạnh. Chàng chăm chăm nhìn nàng như một quan tòa. Chàng
cảm thấy hình như bản thân cuộc sống đang đón chờ chàng trong bộ ngực
mềm
mại phập phồng dưới làn đăng ten mỏng dính.
Chàng sững sờ không thốt nên lời. Plexi Beli phu nhân nổi tiếng là kênh
kiệu, và nàng cũng đã nhận là mình tính khí thất thường. Tuy là một cận
thần nhưng chàng không bao giờ dám nghĩ rằng chàng có thể nhận được
những gì mà Đức vua đã bị cự tuyệt. Môi chàng bỗng nhiên cháy bỏng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.