TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 1125

có cả cái tươi mát, ương ngạnh và sắc nhọn của tuổi hai mươi. Lúc đó thì
anh hai mươi tư và tự cho mình đã là một người lịch lãm. Giờ đây anh mới
biết rằng anh thực sự chẳng biết tí gì.
- Nhưng em đã già đi nhanh hơn - Angielic nói - nhanh kinh khủng. Em đã
một trăm rồi.
Một tên Thổ mặt như cái bánh dưới vành khăn xanh lục mang vào một khay
đồng đựng mấy chén nước màu nâu đang bốc hơi. Angielic chợt nhớ ra đây
chính là thứ đồ uống mình đã dùng với Đại sứ Ba tư Bakhtiari Bey và toàn
miền Levani đã sặc mùi hương của nó. Nàng không tài nào chạm môi vào
đấy vì mùi đăng đắng của nó làm nàng ghê tởm. Nhưng Vivonne thì uống
liền mấy chén, rồi hỏi nàng đã sẵn sàng lên đường chưa.
Angielic lại cảm thấy trong người tràn ngập một nỗi kinh hoàng. Làm sao
đây nếu bọn cảnh sát vẫn đánh hơi nàng trong cái thành phố đang ngủ say
này?
Nhưng may quá, lâu đài của Đô đốc lại ở ngay trước mặt kho vũ khí nên họ
chỉ cần đi qua một cái sân nhỏ là đến chân cầu.
Xa xa, tàu Galê đang đợi. Một chiếc xuồng lớn sơn hai màu vàng trắng
đang vượt qua bến cảng đi về phía chân cầu. Angielic e mình sẽ ngất xỉu vì
lo lắng trong khi chờ đợi nó đến. Đá cuội của Marseille đang nóng bỏng
dưới chân nàng. Đêgê có thể xuất hiện bất kỳ lúc nào để triệt tiêu toàn bộ kế
hoạch của nàng
và phá tan mọi hi vọng. Nàng hết nhìn quanh lại nhìn các cầu tàu, nơi buộc
thuyền, các bến tàu, bến cảng và thành phố ngập trong sương mù.
Vivonne đứng chuyện trò với các sĩ quan trong khi bọn đầy tớ tung hành lý
vào xuồng.
- Ai đó?
Angielic quay ngoắt lại. Hai cái hình dạng người đang rụt rè trườn ra từ các
hòm hang và tiến về phía họ. Nàng thở phào nhẹ nhõm khi nhận ra Flipot
và Savary.
- Đây là đoàn tùy tùng của tôi-Nàng nói, giới thiệu họ - Bác sĩ riêng và
người hầu.
- Bảo họ xuống thuyền đi. Cả bà nữa, thưa bà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.