TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 1218

chẳng ai làm thế bao giờ.
- Cho nó uống thuốc ngủ cho xong-Coriano nói.
- Ông biết thừa là làm như thế không ổn đâu. Uống thuốc ngủ vào mặt mày
chúng nom như lũ chết trôi ấy. Mà tôi thì cân có mười hai ngàn đồng! - Hắn
dừng lại trước mặt Angielic.
- Nếu mày ngoan ngoãn thì chắc chắn tao kiếm được số tiền trên. Còn
không thì rõ ràng mày lừa chúng ta. Này Corinano, tôi hứa sẽ thưởng cho
kẻ nao chịu rước quách cái con mụ đàn bà mất dạy này cho rảnh nợ.
Tên phụ tá lầu bầu:
- Ta phải thuần hóa nó thôi.
- Bằng cách nào đây, hết cách rồi.
- Vẫn còn đấy-mắt Coriano sáng lên-Ta chưa nhốt nó vào hầm pháo đài.
Cho nó biết thân, nếu cứ định chơi khăm chúng ta. Một nét tai quái hiện
trên cái mồm móm mém của y. d' Escrainville cũng ma mãnh đáp lại.
- Hay đấy Coriano! Cứ thử xem! - hắn xáp lại bên Angielic . Mày có muốn
biết chúng tao định cho mày chết kiểu gì nếu mày giở trò phá bĩnh không?
Mày có muốn biết chúng tao sẽ kết liễu đời mày như thế nào nếu mày
không chịu kiếm cho chúng tao mười hai ngàn không? - Hắn lại túm lấy tóc
nàng, kề mặt hắn sát mặt nàng khiến nàng ngạt thở vì mùi thuốc phiện.
- Mày sẽ chết! Đừng có hòng chờ tao thương hại. Tao mà không kiếm được
mười hai ngàn đó thì mày phải chết. Sao, mày có muốn biết sẽ chết như thế
nào không?
Chúng lại nhốt nàng vào một gian hầm khác. Gian hầm này cũng tối và ẩm
ướt như gian hầm kia, ngoài ra chẳng có gì khác. Nàng đứng một lúc rồi
ngồi xuống một
súc gỗ ở góc hầm. Nàng không muốn để lộ cho d' Escrainville thấy nỗi kinh
hoàng của mình, nhưng nàng không khỏi khiếp sợ. Khi hắn từ từ đóng cửa
lại, suýt nữa nàng quỳ sụp dưới chân hắn xin hắn tha tội, hứa sẽ làm tất cả
những gì hắn muốn nhưng một chút kiêu hãnh cuối cùng đã ghìm giữ nàng
lại.
- Tôi sợ lắm - nàng hét lên-Lạy chúa, tôi sợ quá!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.