TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 1327

ông nàng đã nhìn thấy bị đóng đinh trên cổng thành khi nàng vào thành
phố. Với những bước đi thận trọng cân nhắc anh ta tiến vào giữa hầm,
ngẩng mặt về phía Mulai Ismail.
- Xin chào Đức Ông - anh ta nói bằng tiếng Arập - Ngài có khẻo không?
- Khỏe hơn mi nhiều, đồ chó - Quốc vương đáp lại-Thế nào, cuối cùng thì
mi đã nhận ra được là đã đến ngày mi phải trả giá cho sự hỗn xược của mi
chưa? Ta đã phải chịu đựng bao nhiêu năm nay rồi mi có biết không? Ngay
cả hôm qua mi còn dám

trêu gan ta, mi còn dám đòi ta phải triệu tập các Cha đến vương quốc của ta
để bán cho họ những tên nô lệ của ta. Ta không muốn bán nô lệ. Chúng
thuộc về ta. Ta không phải ở Algeirs, hay Tunis. Và ta không bắt chước
những tên lái buôn đồi bại kia, chỉ nghĩ đến tiền bạc mà quên nghĩa vụ đối
với Thánh Allah. Mi đã khiến ta mất hết chút kiên nhẫn còn sót lại, nhưng
đừng hòng đạt được mong ước của mi. Hôm qua lúc ta áp môi vào tai mi và
nói những lời hứa hẹn, mi có nghĩ rằng hôm nay mi sẽ bị ném vào hầm sư
tử không?
- Thế mà mi lại khoái chí và huyên hoang với đệ tử của mi là mi đã buộc
được ta phải làm những điều mi muốn. Côlanh Paturen, mi sắp chết đến nơi
rồi.
- Vâng, thưa Đức Ông.
Mulai Ismail lại ngồi xuống, vẻ mặt buồn buồn. Đám nô lệ lại tiếp tục kêu
la, van vỉ. Bọn lính gác phải chĩa súng về phía họ. Quốc vương cũng nhìn
về phía họ, nét mặt sa sầm.
Ta chẳng vui vẻ gì khi khép mi vào tội tử hình hỡi Côlanh Paturen. Đã
nhiều lần ta buộc lòng phải làm như thế nhưng rồi ta rất vui mừng khi mi
trở về bình yên vô sự, sau mỗi lần tra tấn nhục hình nhằm hủy diệt mi.
Nhưng lần này thì đừng hòng. Ta sẽ không cho phép bọn quỷ dữ có cơ hội
cứu mi. Ta sẽ không đi khỏi
nơi này trước khi mẩu xương cuối cùng của mi bị sư tử nuốt. Tuy nhiên ta
cũng chẳng vui vẻ gì phải nhìn mi chết, nhất là trong bóng tối của những tín

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.