TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 1466

Như một người điên chàng lao vút lên đỉnh vách đá. Nàng nhìn rõ chàng
đang huơ huơ hai cánh tay và hét lên một tiếng gì nàng không hiểu. Quên
mệt nhọc và bất chấp những hòn đá nhọn đâm vào hai bàn chân, nàng vội
vã chạy biến theo chàng.
- Biển!
Đó là tiếng kêu của chàng Maroc - Khi nàng đuổi kịp chàng, chàng kéo
nàng về phía mình và ôm lấy nàng, ghì chặt. Họ không tin vào mắt mình.
Trước mắt họ là biển lung linh gợn sóng vàng lăn tăn, và bên trái họ là một
thành phố có tường thành bao quanh, tua tủa những tháp nhà thờ.
Xơta! Xơta! Công giáo! Chuông nhà thờ lớn. San Angelo đang rung hồi
chuông cầu kinh Đức bà. Chính đây là tiếng hai người đã nghe thấy và nghĩ
rằng chỉ là ảo giác.
Xơta! - Côlanh thì thầm - Xơta!
Đoạn chàng bình tâm lại và bắt đầu suy tính kỹ càng. Xơta đang bị bọn
Maroc phong tỏa. Họ nghe rõ tiếng đại bác ùng oàng và nhìn thấy một làn
khói bốc lên từ pháo lũy trong hoàng hôn tĩnh mịch.
- Ta hãy theo đường này - Côlanh Paturen vừa nói vừa đưa Angielic vào
chỗ trú ẩn trong vách đá. Trong khi nàng ngồi nghỉ, chàng bò lên đỉnh núi.
Chàng quay trở lại
sau khi phát hiện hơn ngàn lều trại bọn Maroc, trước lều có cắm một lá cờ
màu xanh lục ở dưới chân vách đá suýt nữa họ ngã xuống trên đầu bọn lính
gác.
Giờ đây họ phải đợi cho đến tối. Chàng phác ra một kế hoạch. Trước khi
trăng lên họ sẽ xuống núi và đi về phía bãi cát. Bằng cách nhảy từ mô đá
này sang mô đá kia, họ sẽ cố đi đến eo đất trên đó thành phố được xây
dựng. Sau đó họ sẽ bò vào chân tường và hy vọng các lính gác Tây Ban
Nha sẽ nhận ra họ.
Khi đã tối mịt, họ bỏ lại khí giới, túi xắc và lẻn xuống vách đá. Họ nín thở
và cảm thấy hơi ớn lạnh mỗi khi làm bật tung một hòn đá cuội. Khi họ đến
gần bãi cát, ba tên Arập phi ngựa vụt qua, trên đường trở về trại. Thật là kỳ
lạ, chúng không mang theo lũ chó săn hung dữ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.