TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 1612

Gã đàn ông giật nẩy mình và tự vệ một lần cuối cùng:
- Không, không, con ấy à, con muốn chết theo đạo của con.
- Ừ phải, anh là người theo đạo tin lành, tôi quên mất.
Nàng vuốt vừng trán gồ ghề của gã.
- Người đàn ông đáng thương! Loài người khốn khổ đáng thương. Ôi, thôi
bây giờ thì đi đi, đi đi... Chúa sẽ đón anh.
La Viôlét chết rồi. Còn một cô hầu gái bé nhỏ bị thương đang nằm rên rỉ
trong góc phòng. Mặt mày lão Manbơrăng - đen ngòm khói súng. Mấy
người hầu nhỏ bé
chuyển đạn lên xuống giữa hai tâng gác.
"Phải làm một cái gì mới được. Phải thôi đi" Angêlic nghĩ vậy.
Nàng leo lên gác một cách cương quyết, nàng mởi một ô cửa sổ ra:
- Đại uý Môngtađua!
Tiếng nói trong trẻo của nàng rung lên trong đêm tối tràn ngập mùi khói cay
xè.
Viên đại uý long kỵ binh cho ngựa lùi lại để nhìn nàng cho rõ hơn. Hắn
nhận ra nàng với cảm giác pha trộn vừa sợ vừa đắc thắng. Nàng đứng kia!
Bị mắc cứng trong bẫy! Hắn trả thù.
- Đại uý, ông có quyền gì mà dám tấn công một ngôi nhà thiên chúa giáo.
Tôi sẽ tâu lên Đức Vua.
- Ngôi nhà thiên chúa giáo của bà là một cái ổ dị giáo huygơnô! Hãy trả lại
chúng tôi con sói cái dị giáo và cả bầu đoàn của nó thì chúng tôi sẽ để yên
cho bà và các con trai của bà.
- Làm gì mà ông phải bận tâm lo lắng đến đàn bà con trẻ như vậy? Ông hãy
đi đuổi theo các toán người của Môrinie có phải là hơn không.
- Nó là kẻ đồng mưu của bà - Môngtađua gầm lên - Bà tưởng tôi không biết
hay sao! Bà đã phản bội chúng tôi, bà bán mình cho quỷ dự, con mụ phù
thuỷ ạ! Và trong khi tôi chiến đấu cho tôn giáo của chúng tôi thì bà chạy
nhông nhôm trong rừng để bán rẻ chúng tôi cho bọn giặc cướp đó. Tôi đã
bắt một thằng nhân tình của bà phải nói
ra rồi đấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.