TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 1614

Nàng chạy như bay xuống hầm, nhưng khi len lỏi qua các thùng đựng rượu
nho thì nàng đã kinh hoàng và nhận ra một điều khác chắc chắn là nghe
thấy tiếng nện thình thình và tiếng í ới ở phía cửa hầm. Chúng đã tìm ra lối
cửa ra vào, và có thể do người bị tra tấn khai ra. Angêlic thất kinh, ngọn
đèn dầu cầm trên tay, nàng cứ đứng nhìn cánh cửa bằng gỗ mục gần hết
đang bị đập vỡ tung ra như bị sức đẩy của cả một đội quân khổng lồ.
Nàng lại trèo lên, khoá chặt các
cửa lại.
- Anh ở lại đấy - nàng bảo Lanh Poaru đang cầm cái xiên nhọn trên tay - và
đâm hết những con vật hôi thối sẽ đi ra bằng con đường này.
- Cháy! Cháy! - Bà Orêlic vừa kêu vừa đi thụt lùi.
Chúng đã chất củi thành đống sát bên tường nhà. Các ổ khoá nặng nề đang
nổ và khói đang tràn vào qua mọi ngõ ngách. Đám đàn ông kéo nhau từ
tầng một đi xuống. Họ không còn trông thấy những kẻ tấn công vả lại họ
cũng cạn hết đạn dược rồi.
Họ nhìn Angêlic, và trong cái nhìn của họ dần dần lộ rõ sự sợ hãi.
- Bà ơi! Bà ơi! Bây giờ phải làm gì đây?...
- Phải đi cầu viện thôi - có tiếng người nói.
- Cầu viện cái gì? - nàng kêu lên.
Một bài hát cất lên, buồn thê thảm:
Xin Chúa hãy đón chúng con lên thiên đường của Chúa.
Chúng con đã phụng sự Người suốt cả ngày dài...
Đấy là tiếng hát của những người huygơnô trong đám gia nhân và cả lũ con
cái nhà Rămbua ôm chặt lấy mẹ chúng, những khuôn mặt nhỏ bé tội nghiệp
đang giật giật vì khiếp sợ cũng dãn ra nhường chỗ cho một niềm hy vọng
sáng rực.
Tóc trên đầu Angêlic dựng lên.
- Không, không, không - nàng nhắc lại.
Lại một lần nữa, nàng như một con điên trèo lên cao, lên tận tháp con. Nàng
đi ra vạt sân
hẹp hết nhìn bên này lại nhìn bên kia, chỉ thấy đêm đen dày đặc, nồng nặc
cái mùi khói khủng khiếp như mùi khói giàn thiêu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.