TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 1713

Người Angêlic đầm đìa mồ hôi lạnh. Chiều tà. Phía sau tấm song sắt của sổ
hầm nhà, một ánh hồng hắt lên báo hiệu hoàng hôn đã xuống.
Angêlic đạp mạnh vào cửa hầm những chẳng có ai đến, cũng chẳng có ai
đáp lại tiếng gọi của nàng. Nàng trở lại bám vào song sắt của cái cửa sổ nhỏ
nằm gần sát mặt đất.
Tiềng rì rầm mơ hồ làm nàng hiểu ra rằng biển ở gần đâu đây. Nàng lại gọi:
vô ích. Đêm xuống, thờ ơ với những tù nhân bị chốn sống trong bốn bức
tường cho đén sáng hôm sau không còn có thể hy vọng gì ở đồng loại của
họ nữa.
Có một khoảng trống không, vắng ngắt chính là lúc nàng vừa phải quay
tròn vừa kêu lên như bị quỷ ám. Một tiếng động nhẹ nhàng làm nàng ngừng
lại. Đấy là tiếng chân người ở phía ngoài. Angêlic trở lại dán mình vào
những song sắt rỉ giá lạnh ở cửa sổ. Tiếng chân người lại gần. Hai chiếc
giầy hiện lên ở đầu bên kia khung cửa.
- ... Vì tình thương của Chúa, ông nào đi qua đấy... xin hãy dừng lại! Hãy
nghe tôi nói - Angêlic kêu lên.
Hai chiếc gầy đứng im.
- ... Vì tình thươgn của Chúa, nàng khẩn khoản nhắc lại, hãy rủ lòng
thương.
Chẳng có ai trả lời, nhưng hai chiếc giày vẫn không nhúc nhích.
- ... Con gái tôi vẫn ở trong rừng - nàng nhắc lại, nó sẽ chết mất nếu không
có ai đến cứu. Nó sắp chết rét và chết đói. Nó sắp bị chồn cáo ăn thịt... Ông
qua đường xin ông hãy thương lấy nó.
Phải nói rõ nơi chốn. Nàng không biết tên cái nơi trong xứ lạ này.
- ... Không xa con đường mà bọn cướp đã tấn công các thương gia chở lúa
mì...
Việc xảy
ra hôm qua hay hôm nay ? Nàng tự hỏi và bỗng nhiên thấy chóng mặt.
- ... Từ đường cái đi vào theo một con đường mòn. Ở đó có một cái cột mốc
(nàng sực nhớ ra chi tiết này). Phải, từ con đường đó đi vào ông sẽ thấy một
cánh rừng thưa... Nó ở đấy đấy, cột vào thân cây... Con bé nhà tôi, nó chưa
đầy hai năm...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.