TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 1781

- Lại đây, ông Bômiê lại đây tôi thông báo cho ông biết những gì mà cái
nhìn quá thiển cận của ông đã không trông thấy...
Angêlic tóm lấy tay con bé, dắt nó vào bếp.
Xêvêrin cũng đi vào cùng với bà cô Ana. Cô gái nhắc đi nhắc lại, giọng hằn
học.
- Có phải không cô Ana ?... Suýt nữa thì người ta đem kéo ông bác nhà
mình trên
khắp các ngã ba trong thành phố...
- Phải, con gái ạ, bọn đểu cáng chúng tự cho mình có quyền được nguyền
rủa bác, được khạc nhổ vào ông ấy và đổ lên ông ấy đủ mọi thứ rác rưởi...
- Có cần phải miêu tả những cảnh tượng đó khi những cảnh tượng đó không
xảy ra không ? - Angêlic hỏi.
Đột nhiên mặt Xêvêrin trắng bệch ra và cô bé tuột khỏi ghế ngồi. Angêlic
vội vàng bế xốc nó lên và đưa nó vào phòng ngủ.
Sau khi cởi bỏ giày cho nó, nàng đặt nó xuống giường. Hai bàn tay Xêvêrin
lạnh như băng.
Angêlic quay xuống bếp, lấy một chiếc chậu và đổ đầy nước sắp sôi vào
đấy. Nàng chuẩn bị bồn tắm.
Cô Ana nhận xét là bà không ngờ Xêvêrin lại thiếu can đảm đến như vậy.
Xưa nay cô bé lúc nào cũng tỏ ra có nghị lực và vững vàng, không có thói
dễ xúc động đến thế.
- Còn tôi thì tôi lấy làm lạ là bà ngạc nhiên về điều đó. Vì bà là một người
đàn bà, hinh như thế thì phải. Bà phải biết rằng Xêvêrin đã mười hai tuổi và
ở cái tuổi ấy một thiếu nữ cần phải được chăm nom cẩn thận.
Bà Ana tỏ ra bực tức vì câu nói có ngụ ý của Angêlic. Chắc hẳn bà cho rằng
"mấy con mẹ theo đạo thiên chúa" này đều thiếu sự liêm sỉ sơ đẳng nhất.
*
* *

Angêlic kê cao đầu Xêvêrin bằng một chiếc gối mới và bảo nó nhúng cả hai
tay vào nước nóng cho đến khi nào nó cảm thấy dễ chịu. Nàng trở lại lấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.