TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 1790

- Nhưng... bà bảo về chúng nó!... - ông ta nói và nhìn nàng với vẻ nghi ngờ.
Angêlic tự trách mình quá vụng về. Nàng đã để lộ mình quá nhiều. Nàng
cảm thấy mình không đủ sức để đóng hết toàn bộ vở kịch như nàng đã từng
làm trước đây. Ngày xưa nàng xảo quyệt, nói dối như cuội một cách dễ
dàng. Có lẽ vì hồi đó nàng ít quan tâm đến mọi việc.
Bây giờ phải cứu vãn tình thế bằng bất cứ giá nào.
- Tôi không bảo vệ, nhưng tôi nhấn mạnh để chứng minh tỏ với ngài là tôi
biết những gì xảy ra trong gia đình này. Và tôi thấy ngài hành động căn cứ
vào những chuyện tầm phảo của mấy ông cảnh sát của ngài mà họ huyênh
hoang gọi là "báo cáo", trong lúc đó
người ta có thèm hỏi han gì tôi đâu.
- Là vì bà có nói gì đâu ! Tôi cứ mong có được nhiều nguồn thông tin, nhất
là của bà, nhưng chờ mãi chẳng thấy.
- Nhưng chẳng có tin gì hay để báo cho ngài.
- Bà để cho thằng Maxian Bécnờ trốn chạy mà không báo cho tôi biết kế
hoạch ra đi của nó. Việc này lẽ nào bà lại không được biết trước hay sao.
- Đây không phải là một cuộc trốn chạy mà chỉ là một chuyến du lịch.
- Người ta đã coi thường bà.
- Thì ngài cứ nói thẳng ra tôi là một đứa dại dột đi!
Ông đờ Bacđànhờ thấy nàng đứng dậy sắp sửa ra về và cảm thấy sợ hãi.
Ông ta đứng phắt dậy, đi quanh bàn giấy để giữ nàng lại.
- Chúng ta đừng có mà hờn giận nhau vì chuyện đó, nào! Bà đã hiểu lầm
câu nói của tôi. Tôi thật lấy làm buồn...
Lấy cớ giữ nàng lại, ông ta đặt tay lên hai vai nàng. Dưới lần vải của ông
tay áo ông ta cảm thấy lớp da thịt vừa chắc vừa êm dịu. Mùi hương nhẹ của
đàn bà làm ông ta ngây ngất. Angêlic biết rõ quyền lực của mình. Cử chỉ đó
làm nàng khó chịu nhưng nàng nghĩ mình phải lợi dụng cơ hôi và nàng gỡ
tay ông ta ra một cách khôn khéo.
- Quả thật, ngài đã xúc phạm tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.