TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 1811

người đàn ông đang ôm nàng trong cánh tay của ông ta và nàng nhận thấy
nỗi thèm muốn mạnh mẽ mà không hề sợ hãi.
Một cảm giác nhẹ nhàng không sao tả xiết đến với nàng và nàng hít thở thật
dài, thật chậm làm căng lồng ngực khoáng đạt như một người chết đuối đã
lấy lại hơi thở. Vậy là nàng vẫn còn sống.
Đầu nàng lả đi.
Đôi môi thèm khát chưa dám chạm vào môi nàng mà vẫn vùi vào trong tóc
nàng. Nàng bắt đầu thấy bàn tan run run đang vuốt ve trên làn da trần của
nàng. Sự tập trung chú ý để lại tự khám phá mình làm nàng tê liệt.
*
* *


Có mỗi một từ mà chỉ họ mới hiểu được ý nghĩa nguy hiểm, làm nàng tỉnh
lại.
- Muối... Muối... Tiếng một người giúp việc kêu lên từ phía ngoài vừa đấm
thùm thùm vào cánh cửa đã đóng chặt.
Angêlic cưng người, vụt thoát khỏi trạng thái đờ đẫn.
- Nghe kìa - nàng nói - họ nói về muối đấy... Hình như họ phát hiện ra cái
gì!...
Im lặng, cả hai lắng tai nghe.
- Thưa ông chủ, có phải bốc muối lên xe không ạ ? - tiếng người giúp việc
lại cất lên.
- Muối nào ? - Ông Gabrien gầm lên, vừa chồm tới vừa nhìn lại áo quần
xem có chỉnh tề không.
- Muối để nộp cho sở thuế. Họ đến lấy rượu vang và muối.
- Tôi đánh cuộc đây là một đòn của Bômiê - ông Bécnờ lẩm bẩm.
Rồi ông ta mở cửa.
Phía sau người giúp việc đang run lênlà một nhân viên thu thuế kèm theo
hai viên thư ký của phòng luật sư và bốn người hiến binh mang vũ khí đứng
lù lù trước cửa. Ngoài sân là hai chiếc xe không chở hàng chuyên dùng để
chở các khoản thuế nộp bằng hiện vật.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.