TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 1876

Vả lại nàng cũng không còn cách nào để lựa chọn nữa. Nàng gõ vào khung
cửa sổ.
Anh lính ngước mắt nhìn lên ngơ ngác tưởng đâu ma hiện hình do thần bão
táp đem lại. Anh ta dụi mắt lia lịa, nhảy đứng dậy, vấp chân vào ngọn
thương, đá phải chiếc mũ sắt để dưới đất làm cả toà tháp vang dội tiếng
loảng xoảng và, cuối cùng đi ra được đến cửa để mở chốt.
Angêlic nhào tói. Nàng bước vào khoan khoái hất cái mũ trùm sũng nước ra
phía sau.
- Bà đấy à, bà Angêlic ? - Anxem Camisô nói thở không ra hơi, như thể ảnh
ta vừa chạy một quãng đường dài. Bà!... Đến nhà tôi!...
Cái nhà tôi mà anh ta vừa nói đó là căn phòng thảm hại hình tròn, là tấm
đệm nằm và bữa ăn đạm bạc,
có tôm và bánh mì đen, trông đến não lòng.
- Thưa ngài Camisô, tôi đến đây là để nhờ ngài giúp cho một việc lớn. Ngài
phải mở cái cửa góc kia ra cho tôi, vì tôi phải đi ra ngoài thành phố.
Anh lính dõng suy nghĩ về lời yêu cầu, và sự thất vọng làm anh chàng trở
nên nghiêm khắc.
- Phải... Tôi phải... Chỉ có thế thôi ư! Nhưng mà cấm, người đẹp ạ
- Chính là vì lẽ đó mà tội đến nhờ anh. Đây là lối ra duy nhất. Tôi biết anh
có chìa khoá.
Đôi lông mày khỉ đột của anh chàng Camisô tội nghiệp nhíu lại.
- Nếu như là để đi ra gặp tình nhân thì đừng hòng mà trông cậy vào tôi. Tôi
là người canh giữ đạo lý cũng như các thứ khác.
Angêlic nhún vai.
- Anh nghĩ thời tiết này mà đi ra gặp người tình ngoài trảng cát ?
Anh lính tráng nghe tiếng mưa rơi và những đợt gió rút rít ào ào lùa vào toà
tháp.
- Để làm chuyện đó thì không, anh ta nói. Ngay ở đây còn hơn. Nhưng mà
này, tại sao bà muốn ra khỏi thành phố ?
Nàng không kịp chuẩn bị lời nói dối. Nhưng rất nhanh chóng tìm được câu
ứng đáp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.