TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 1880

Lên đến bờ vách đá, nàng buông mình nằm dài ra, kiệt sức, áp má xuống
lớp đất ẩm ướt.
Cuộc hành trình thâu đem này giống như một cái gì thuộc về cõi chết. Một
cuộc tìm kiếm chậm chạp và kinh hoàng trong một xứ sở xa lạ.
Osman Feraji vị đạo sĩ người da đen vĩ đại đã nói: "Không bao giờ người ta
nhìn thấy cõi chết. Có những người ở trong cõi u minh xa lạ, không biết vì
sao, và
được dẫn đường bới thứ ánh sáng duy nhất mà người ta có được sự thể
nghiệm trần tục của họ. Nếu họ chẳng thu được gì trên trần thế thì họ sẽ lại
lầm đường lạc lối một lần nữa trong thế giới của Thần Linh... Các nhà Hiền
triết phương Đông nói như vậy..."
Osman Feraji! Ông ta ở ngay trước mặt nàng kia, đen kịt như đêm tối, và
ông ta nói với nàng:
- Vì sao bà trốn chạy khỏi người đàn ông đó... ? Số mệnh của bà và của
người ấy gặp nhau, và rồi lại gặp nhau.
*
* *

Angêlic chống tay nhổm dậy. "Vì số mệnh của ông ta phải gặp số mệnh của
ta nên ta nhất quyết phải thành công!".
Chỉ có ngẫu nhiên mà thôi, chứ chẳng có lý do gì khiến Rescator đến bến
bờ này. Chắc hẳn việc đó muốn nói lên điều gì đây, nghĩa là Angêlic phải
tìm gặp ông ta. Bất chấp gió bão, biển cả, đêm tối, nàng phải đến với ông ta.
Một giọng nói khàn khàn hiện diện một cách kỳ lạ thì thầm vào tai nàng: "Ở
nhà tôi bà sẽ ngủ ngon. Ở nhà tôi có những bông hồng". Và sự thần diệu ở
Canđi lại trở về với nàng và một điều không sao lý giải được là khi ở gần
gũi con người đeo mặt nạ vừa mới mua nàng, nàng đã muốn ở lại với người
đó suốt đời.
Angêlic đứng dậy.
Nàng nhận ra trời đã ngớt mưa. Nhưng gió hình như lại thổi mạnh hơn. Gió
nắm lấy vai nàng,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.