Angielic. - Tại sao bỗng dưng ông nói với tôi về Cô lanh Paturen? - Để khơi
dậy ký ức của bà. Cái nhìn đen láy và lấp lánh của ông rọi thẳng vào mắt
nàng cái nhìn có khả năng cuốn hút đến không thể nào cưỡng lại nổi, và
trong một khoảnh khắc nào đó, Angielic trở thành bất lực, không thoát ra
được như thể một con chim bị rắn thôi mien. Dưới ánh sáng của cái nhìn ấy,
một ý nghĩ nổi lên rõ ràng như những dòng chữ lửa nổi lên trước mắt nàng.
" Thế là chàng đã biết Cô lanh Paturen yêu mình... và mình yêu anh ấy..."
Nàng sợ hãi và đau đớn. Cả cuộc đời hiện lên trước mắt nàng như một
chuỗi những sai lầm không sao cứu vãn nổi và nàng sẽ phải trả giá quá đắt.
"Tôi thế đấy, tôi đã biết nhiều mối tình khác... Nhưng kể ra mà làm gì",
nàng những muốn gào thét lên bằng cái ngạo mạn vô thức của người đàn
bà. Làm sao có thể cắt nghĩa cho chàng về những mối tình đó? Mọi lời lẽ
đều thô vụng. Đôi vai nàng như oằn xuống vì sức nặng của cuộc đời như
những tảng đá đang đè lên. Mệt mỏi rã rời, nàng ôm mặt vào han bàn tay. -
Bà thấy rõ rồi đấy, bà bạn thân mến ạ, mọi sự chống đối đều chẳng để làm
gì cả- ông nói khẽ bằng thứ giọng nặng nề, làm cho ông hình như càng xa lạ
hơn đối với nàng-Tôi xin nhắc lại với bà, tôi không sắm nổi vai mình trong
một vở kịch dối lừa, điều mà phụ nữ các bà làm giỏi hơn nhiều. Tôi thích
hơn nhiều nếu được thấy bà cũng như tôi, không đắn đo ngần ngại gì cả. Và
để bà yên tâm hoàn toàn thậm chí tôi sẽ đi đến chỗ nói thẳng với bà rằng tôi
hiểu rõ những trăn trở của bà. Thật không phải lúc khi người ta đang sửa
soạn cho một cuộc hôn nhân có cheo cưới hẳn hoi với một ý trung nhân
mới, mà lại cảm thấy dễ chịu trước việc một anh chồng đã quên hẳn lại hiện
ra lù lù, thêm vào đó là món nợ phải trả. Thế nhưng không việc gì cả, bà cứ
yên tâm. Chẳng lẽ tôi nói rằng tôi cản trở các ý định hôn nhân của bà ... nếu
như các ý định đó là mối quan tâm thực sự của bà sao? Một biểu hiện khoan
dung như vậy chứng là sự lăng nhục tồi tệ nhất mà nàng phải tiếp nhận.
Ông có ý định xem nàng kết hôn với người khác, đấy là sự bày tỏ không
còn có gì có thể rõ ràng
hơn, rằng ông không còn thuộc về nàng, đồng thời cũng chứng tỏ rằng ông
có ý định, với trái tim nhẹ nhõm, làm một kẻ dị giáo thực sự. Ông đã trở
thành tên tội phạm chai sạn và bất lương. Thật không thể tưởng tượng nổi!