TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 2068

vẻ rầu rĩ, Apden Mecrát hỏi han rất cặn kẽ. Ông lão nói rằng nếu những trò
tiêu khiển như vậy đem lại cho người bệnh sự thoải mái, không gây nên thất
vọng và lo âu thì khoa y học có thể dùng nó để chữa bệnh. Giổphây đờ
Perắc cố làm yên lòng người thầy thuốc của mình nhưng ông không thổ lộ
nỗi đau của mình. Mặc dù giữa hai người có sự tương hợp nhưng họ vẫn
không thể hiểu nhau. Tình cảm sâu sắc là điều hiếm có đối với người theo
đạo Hồi. Họ coi đàn bà chỉ là đồ chơi, không có ích lợi gì khác ngoài nhục
dục, và không chừng ông lão còn cho thay bằng một người đàn bà khác
cũng nên. Giổphây đờ Perắc cố xua đuổi nỗi ám ảnh. Ông luôn luôn tự biết
tách mình đúng lúc khỏi sự cám dỗ, coi đó như là sự mềm yếu, không để
sức mạnh tình yêu cản bước mình trên con đường tự do và sự nghiệp. Liệu
ông có còn được gặp lại Angiêlic vói hai bàn tay mịn màng, với nụ cười lấp
lánh phô
hai hàm răng trắng như ngọc đã từng làm ông mê mẩn hay không? Ông có
thể làm gì được? Chạy đến với nàng ư? Không nói đến chuyện tù tội, chả lẽ
ông không biết rằng mặc dù được quan tâm rất chu đáo, ông làm gì có tự do
để thoát ra khỏi sự giám hộ của những con người đầy quyền lực là quốc
vương Mulai Ismail và vị thái giám của ông ta, những người đang nắm vận
mệnh của ông trong tay. Ông đã vượt qua được thử thách, thời gian, lòng
kiên nhẫn sẽ cho phép ông đến một ngày nào đó, tìm lại được người vợ mà
ông chưa bao giờ quên-ông tự nhủ với mình như vậy. Khi trở về biển Địa
Trung hải việc làm đầu tiên của ông là gửi một bức thư về Macxây để hỏi
thăm về tin tức người vợ, hoặc giả tìm tung tích nàng và hai đứa con. Sau
khi suy đi tính lại kỹ càng, ông quyết định không để lộ mình với các bạn cũ
hay những người cùng giới quý tộc trong vương triều nước Pháp. Đã lâu
lắm rồi có lẽ những người ấy đã quên ông. Ông chỉ gửi thư cho cha
Ăngtoan, linh mục tuyên úy trên đoàn tàu Galê hoàng gia, yêu cầu ông này
trở lại Pari tìm luật sư Đêgê. Chàng trai tháo vát và thông minh, khá dũng
cảm bảo vệ ông trước phiên tòa đã chiếm được lòng tin của ông. Trong lúc
chờ đợi ông phải đi đến Côngxtăngtinốp. Trước hết ông tìm một người
thợ thủ công người Tây ban nha ở Bon, thửa một số mặt nạ bằng da mịn và
cứng để che giấu bộ mặt của mình. Ông không muốn để mình bị nhận dạng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.