bên sườn đều đầm đìa mồ hôi, cứ mỗi lần gã cử động là các cơ bắp cuồn
cuộn nổi lên như những con rắn vàng. Trên đôi môi hé mở của gã, tiếng
niệm thần chú phát ra càng nhanh, càng dai dẳng và thắt giật như động
kinh. - Apđula! Tiếng hát ma quái bị cắt đứt ngay lập tức. Giọng nói trầm
vang của ông chủ đã kéo gã người điên ra khỏi trạng thái đê mê. - Apđula!
Gã Mo run bắn như thân cây bị nhát rìu bập trúng. Và đột nhiên cùng với
một tiếng gầm, gã đứng thẳng dậy, lùi về phía sau, đôi mắt sáng rực, miệng
sùi bọt. Tay gã vồ lấy một thanh mã tấu treo trên vách. Angielic hét lên.
Lưỡi mác bay vút qua đầu Perắc có hai ngón tay. Ông cúi nhanh xuống kịp.
Lần thứ hai, lưỡi dao thần chết suýt chạm vào ông, nhưng ông vẫn tránh
kịp và ôm chặt được ngang lưng gã điên khùng. Ông dùng tiếng Ả rập nói
với gã, cố đưa gã trở về với lẽ phải. Nhưng gã chống lại ông. Cáu tiết vì bị
tước mất niềm khoái lạc, gã khỏe lên một cách bất ngờ. Nicôla Perốt phải
nhảy vào. Và đã có lúc trong căn buồng nhỏ hẹp diễn ra một cuộc vật lộn
điên cuồng không phân thắng bại. Chỉ đến khi ngọn đèn bị va phải, nghiêng
hẳn về một bên, dầu đổ xuống vai Apđalu và bắt lửa, gã mới rú lên một
tiếng và gã trở lại với chính mình. Hết cơn mê đắm, gã rơi vào trạng thái
của một con người bình thường, một kẻ tôi tớ có lỗi, gã đưa mắt nhìn quanh
với vẻ hốt hoảng. Thân hình to lớn của gã run rẩy và rồi như chịu không nổi
một sức ép từ bàn tay ông chủ, gã từ từ quỳ mọp xuống. Đột nhiên, gã cúi
gập xuống, đến mức chạm trán vào sàn tàu, miệng thốt ra những tiếng thì
thầm với vẻ buồn bã và cam chịu như trước kia. Angielic cúi xuốn với
Bécti. Cô gái chỉ bị ngất đi vì quá sợ hãi, chứ không hề bị đánh đập. Có thể
bị ngạt thở đôi chút vì gã Mo đã dùng bàn tay bịt miệng cô gái, không cho
những tiếng kêu phát ra khi tên cướp hộ pháp này lôi con mồi xuống tận
hầm tàu. Angielic vừa nâng cô gái dậy vừa lay nhẹ, đồng thời sửa sang lại
đầu tóc, quần áo cho cô ta. Ông Mécxơlô
sững sờ trước cảnh tượng vừa trông thấy. - Khủng khiếp quá! Nhục nhã
quá! - Ông ta thét lên - Ôi, con tôi, trời ơi! Ông ta quỳ thụp xuống chân
Bécti ôm chặt lấy con gái và gọi cô ta một cách tuyệt vọng. Sau đó ông ta
đứng dậy, nhào tới gã Mo đã hoàn toàn suy sụp để đánh gã. Trông thấy
thanh mã tấu, ông ta vồ lấy, may mà mọi người kịp nhìn thấy. Một lần nữa,