ông thợ làm giấy nói - Và đứa con tội nghiệp của tôi là nạn nhân đầu tiên...
- Linh cảm! Ông Manigô lặp lại - ông muốn nói là xác thực, có phải không
ông bạn khốn khổ của tôi. Việc Lơ Gan nghi ngờ là hoàn toàn đúng. Chúng
ta đang là những người tù, được dành cho một số phận kinh khủng... Đám
đàn bà con gái bật khóc. Bécti hét càng to mà vừa hét vừa chống trả một đối
thủ vô hình. - Cháu định làm mọi người phát cuồng lên cả hay sao đấy! -
Angielic nói to. Nàng túm lấy cổ áo ông thợ làm giấy và lắc mạnh, không
còn biết kính trọng là gì nữa. - Đã bao nhiêu lần người ta phải lặp đi lặp lại
với ông rằng đừng có làm cho sự việc đi tới chỗ trầm trọng. Con gái ông
vẫn còn trinh như cái hồi nó mới sinh ra. Liệu có cần phải nói với ông rằng
chuyện đó đang đến đâu khi chúng ta đến can thiệp, nếu như ông chẳng có
khả năng làm yên lòng vợ ông, con gái ông không? Ông Mécxơlô chống trả
lại bằng cách lùi lại. Có một cái gì làm Angielic nổi giận, đến mức một
người đàn ông khó mà đương đầu. Luật sư Care liền tiếp sức cho ông ta. -
Chính
bà thừa nhận rằng bà can thiệp kịp thời - Ông ta cười khẩy, - còn người kia
thì có thể nói ngược lại rằng nếu như bà can thiệp chậm hơn thì đứa bé bất
hạnh... - "Đứa bé bất hạnh" đã làm đủ trò để thu hút sự rủi ro ấy... và nó biết
rõ đấy - Angielic nói và đưa mắt nhìn nạn nhân lúc đó đã đột ngột dừng
khóc. - Bà muốn nói xa xôi rằng con gái tôi khêu gợi sự thích thú đáng ghê
tởm của tên mọi kia chứ gì? - Bà Mécxơlô hỏi, dường như có bao nhiêu
móng vuốt đều giương hết ra. - Quả thật tôi muốn nói như vậy đấy. Tôi
cũng đã có nhắc nhở Bécti về chuyện này. Các bạn nó đều biết. - Đúng đấy
ạ - Rasen rụt rè nói. - A! Như vậy tức là bà dạy bài học luân lý cho con gái
tôi cơ đấy. Angielic cảm thấy câu nói có ác ý, nhưng nàng không đáp lại. -
Quả thật chỉ khi đã có kinh nghiệm của cuộc sống, người ta mới có thể thật
sự phán xét thái độ sỗ sàng hay không sỗ sàng của một cô gái trẻ dại dột.
Không thể vin vào chuyện vừa xảy ra để lên án cả đoàn thủy thủ, cũng như
người thuyền trưởng của họ có y đồ đê tiện... Ông Manigô xộc đến và đứng
sừng sững trước mặt nàng. - Bà bênh vực ai ở đây, hả bà Angielic? - Ông ta
hỏi bằng thứ giọng lạnh tanh. Bọn cướp và lũ dâm đãng khủng khiếp? Hay
là cái kẻ hầu như còn tồi tệ hơn