TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 2091

vẫn không nghĩ rằng họ có nhiều người đến thế. Thường ngày họ tản ra trên
các trục cột buồm, các dây néo. Mọi người quen thấy họ là những
cái bóng như những con khỉ nhanh nhẹn, hoạt bát, treo lơ lửng trên cánh
rừng chằng chịt những cột gỗ và các lá buồm. Từ nơi ở của họ, những tiếng
cười, tiếng gọi và tiếng hát bay qua đầu mọi người. Giờ đây, từ trên cao tụt
xuống, họ có vẻ không được thoải mái trên lớp ván sàn lúc nào cũng chao
lắc của boong tàu. Mất đi cái nhẹ nhàng đến kinh ngạc, và tài nhào lộn của
"những người buồm", họ trở nên lúng túng, vụng về. Tất cả các khuôn mặt
của họ đều in đậm vẻ nghiêm trang hơn là vui nhộn. Và những đôi mắt dù
vui, dù buồn đều có riêng một ngọn lửa của những cái nhìn vốn quen việc
thăm dò chân trời, quen với sự dè chừng, trong khi đó, vòng cung lông mày
quen với việc che chắn các tia sáng mặt trời đều nhô hẳn về phía trước. Gió
ùa vào làm căng phồng chiếc áo khoác sẫm màu của Rescartor. Ông đứng
tách ra, hơi dịch lên phía trước. Tiếng gió và bản hòa tấu vang lên từ các sợi
dây là những âm thanh duy nhất ngự trị trên con tàu. Tất cả mọi người đều
đứng im và những cặp mắt cụp xuống, sững sờ vì một ý nghĩ chung là
không hiểu nổi điều gì sắp xảy ra. Ý nghĩ ấy không chỉ có ở những người
Tin lành mà ở cả những người dân quê đứng túm tụm ở phía bên kia boong,
sát với lan can. Rescartor nói: - Thưa ông Mécxơlô, tối qua
ông đòi hỏi công lý đối với sự lăng nhục mà con gái ông là nạn nhân. Ông
đã vừa ý. Công lý đã được thi hành. Sau cái hất hàm của ông, tất cả các đôi
mắt đều ngước nhìn lên. Tiếng thì thầm khiếp sợ cùng lúc được bật lên.
Trên cột buồm cao đến ba trục piê một thân người bị treo đang đung đưa
nhẹ nhàng. Angielic vội đưa bàn tay lên che mặt. Theo tín hiệu của
Rescartor, sợi dây giữ kẻ bị hành hình được cởi ra. Thi thể từ từ hạ xuống
giữa boong tàu. Cặp môi sưng vều của gã người Mo Apđula mở hoác, phơi
ra bộ răng trắng lóa. Cả đôi mắt khép không chặt cũng để lộ ra một màu
trắng lạnh lẽo, chết chóc, anh ánh sắc xà cừ. Chân tay gân guốc của gã xoãi
ra như người nằm ngủ, nhưng da thịt đã trở nên xám ngoét. Nhìn cái xác
trần truồng của gã mọi người không khỏi rùng mình trong ngọn gió ban mai
lạnh buốt. Angielic chợt thấy lại cái cảnh gã đàn ông trần truồng, cúi khom
người trong hành vi khốn nạn của gã, và như còn nghe giọng nói khàn khàn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.