TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 2129

Nàng kêu to:
- Cần thợ mộc ! nhanh lên!... Khoang boong đang đổ sập!...
Liệu chồng nàng có nghe rõ không, có hiểu lời nàng nói không?.. Perắc
không thể rời tay lái. Ông cúi đầu trước một làn sóng mạnh đã phóng lên
tận đây. Khi Angielic đã lấy lại được hơi, miệng còn đắng ngắt vì nước mặn
ào lên giữa mặt nàng, nàng thấy thuyền trưởng Giadông đứng ở gần
Rescartor. Một lát sau, thuyền trưởng lại gần chỗ lan can và áp loa vào
miệng, ông gọi to những mệnh lệnh cho đám thủy thủ.
Một tia chớp khác cho phép Angielic nhìn rõ mặt chồng lại cúi xuống gần
mặt nàng... và ông mỉm cười
- Mọi cái đều ổn... thêm một chút kiên nhẫn và sẽ là kết thúc.
- Kết thúc gì vậy?
- Kết thúc cơn bão...
Nàng đưa mắt nhìn ra bóng đêm trong giông tố. Phía trên đằng cao đang
diễn ra điều kỳ lạ - Angielic đứng thẳng người lên hét:
- Kìa! Nhìn kìa!
Perắc cũng đã nhìn thấy. Ông biết rằng cái đập nước màu trắng đang lơ lửng
trên không kia, không phải gì khác là cái ngọn đầy
bọt trắng xóa của một làn sóng khủng khiếp, mù quáng ào ào đổ ụp xuống
hai người:
- Làn sóng cuối cùng - Ông lẩm bẩm.
Căng hết cơ bắp, chạy đua về tốc độ với quả núi nước biển đó, Perắc quay
mạnh bánh lái hết cỡ về mạn trái rồi cài lại.
- Tất cả mọi người về mạn trái-thuyền trưởng Giadông hét to.
Perắc hất người lại đằng sau. Với một cánh tay, ông ôm sát Angielic vào
người mình; và dùng cánh tay kia, ông ôm chặt lấy cột buồm lái.
Khối nước khổng lồ ập xuống người họ, đè lên mạn phải và bị đẩy đi với
một tốc độ chóng mặt, con tàu Gunxbôrô chỉ còn là một cái nút chai nhỏ
bằng gỗ cuốn theo cái vòng khổng lồ của làn sóng.
Rồi con tàu cũng đã qua được cái đầu sóng sủi bọt trắng, lật mình trên sườn
bên kia hết sức đột ngột và lao xuống dốc như phóng xuống một cái vực
không đáy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.