TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 2165

- Đấy, lại là những lo toan vô tích sự của đàn bà! Cái cửa đó sẽ không được
sửa chữa đâu, - Manigô lại kêu lên như điên như dại - Từ khi lên đường, cái
cửa ấy đã bị phá hỏng hai, ba lần rồi. Chúng ta phải cập một bến bờ nào đấy
trong vòng hai ngày tới. Nếu không thì...
- Bến bờ nào vậy?
- Đấy là điểm mấu chốt! Chúng ta không biết những vùng đất nào gần đây
nhất. Chúng ta cũng không biết dòng xoáy sẽ cuốn chúng ta đến tận đâu, nó
đưa chúng ta ra xa hay đến gần những vùng dân cư để kiếm được nước và
lương thực... Rốt cuộc là chúng ta cũng chẳng biết mình đang ở đâu -
Hắn kết luận.
Một khoảng im lặng nặng nề.
- Hơn nữa - hắn nói tiếp - Chúng ta đang bị Rescartor và đoàn thủy thủ của
hắn uy hiếp... Để giải quyết cho chóng vánh, tôi đã tính đến việc hun cho
chúng một mẻ khói bằng cách ném những mùi nhựa cháy vào trong hầm tàu
như người ta dẹp những cuộc bạo loạn của nô lệ trên các tàu buôn người da
đen. Nhưng đem áp dụng phương pháp đó với người đồng chủng thì hình
như khá bất nhân, cho dù Rescartor đã tìm cách dùng nó để hãm hại chúng
ta.
- Đúng ra ông phải nói là họ có nhiều cửa sổ thành tàu mở ra biển, nên
chẳng bị khói của ông quấy rầy đâu - Angielic tuyên bố vì không ghìm
được tâm trạng bực bội

- Cũng có thể là như vậy - Manigô đành phải nhượng bộ.
Hắn liếc nhìn nàng, và nàng cảm thấy hắn tỏ ra hài lòng vì nàng ở lại và
hơn nữa nàng vẫn sáng suốt.
- Hơn nữa - Lão chủ tàu nói tiếp, - Bọn người dưới hầm tàu đã tìm thấy một
số vũ khí đạn dược. Hẳn là không đủ để dàn trận đánh nhau với chúng ta,
nhưng đủ để làm chúng ta thất bại nếu chúng ta muốn tiêu diệt họ dưới đáy
hầm tàu. Vả lại, công việc đó sẽ khó khăn. Trong hầm để dây xích neo,
chúng ta đã khoan thử để chọc thủng các vách ngăn nhưng vấp phải lớp
chắn bằng đồng.
- Có thể họ đặt tấm đồng ở đấy là đề phòng một cuộc nổi loạn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.