TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 2193

"Tại sao mình ở đây? - nàng tự hỏi - Trước sau mình vẫn không yêu mến
họ. Mình bắt đầu thấy ghét Bécnơ vốn là người bạn thân thiết nhất. Mình có
thể bỏ qua cho hắn nhiều chuyện, nhưng hắn muốn giết chết Giôphrây. Điều
này thì mình không bao giờ có thể tha thứ cho hắn ta. Thế nhưng mình đang
ở đây. Mình cảm thấy mình có mặt ở đây là đúng... Những đứa trẻ, phải...
Ônôrin. Mình không thể bỏ chúng được. Giôphrây là kẻ mạnh. Cuộc sống
dạy cho chàng tất cả những gì một người đàn ông có thể trải qua. Chàng
cứng rắn. Chàng không có điểm yếu nào, ngay cả trong tình yêu đối với
mình..."


Nàng mong muốn được thấy chàng và xa chàng nàng thấy như bị lưu đầy.
Đêm hôm trước, chàng gần gũi biết chừng nào, âu yếm biết chừng nào. Ảo
ảnh hay thực tại? Nàng không biết nữa.
Giữa lúc hừng đông, nàng đang trong dòng suy tưởng ấy thì một bàn tay lôi
nàng về phía sau. Hai người thủy thủ đứng sau lưng nàng và nàng nhận ra
những người đã đi theo nàng tới La Rôsen cùng với Nicôla Perôt. Thế là họ
cũng đã chạy qua hàng ngũ bạo loạn. Nhưng họ đánh tan sự ngờ vực của
nàng.
Một thủy thủ
hình như người xứ Mantơ, thì thầm bằng thứ tiếng vùng Địa Trung Hải mà
nàng có thể hiểu được.
- Ông chủ sai chúng tôi đến bảo vệ bà và cháu bé.
- Tại sao lại bảo vệ tôi?
- Đứng im

Và cùng lúc đó, họ nắm chặt cổ tay nàng. Một tiếng động vang lên. Gã Tin
lành đứng gác trước cửa boong tàu gần nhất ngã nhào. Phía trước hắn,
Angielic trông thấy một con người lạ kỳ vừa giống như người mà cũng vừa
giống như muông thú. Trông cứ như người khổng lồ. Trong ánh sáng lờ mờ,
hắn vươn mình, xòe những chùm lông đỏ trên đầu như lông chim vẫy
những cái đuôi lông lá như đuôi mèo, nhảy nhót vòng tròn. Cánh tay hắn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.