Nhưng chàng cười. Nàng cảm thấy chàng lấy làm kiêu hãnh về nàng. Mấy
đứa trẻ đưa tay lên bịt lấy tai bây giờ hoan hô ầm ĩ và muốn chạy ra nhặt lấy
con chim đêm bị bắn chết.
Những người láng giềng chạy tới ngăn chúng lại.
- Chuyện gì vậy? Lại có chuyện gì xảy ra vậy? Bọn Anhđiêng à? Bọn cướp
à?
Họ hết sức ngạc nhiên thấy Angielic tay cầm khẩu súng ngắn đứng giữa
một đám khói trắng.
- Bắn chơi ấy mà - Nàng trấn an bà con.
- Đấy là những trò chơi mà chúng tôi đã có quá đủ rồi - Họ lầu bầu.
- Thưa các bà, các bà có hài lòng về việc sắp xếp nhà cửa ăn ở không ạ? -
Bá tước hỏi với vẻ lịch sự nhất của một người chủ đối với khách mời.
Những người đàn bà khốn khổ trả lời chàng là mọi việc đều ổn cả. Họ nhìn
chàng vừa khâm phục vừa sợ. Những gì chàng đã nói khi nhắc nhở cho họ
những nhà tư sản kiêu căng ở La Rôsen là các bà vợ của họ thật xứng đáng
với họ, đã vĩnh viễn chinh phục các bà.
Cũng lại là Abighen mới có gan nói lên những
lời mà tất cả các bà đều nghĩ tới.
- Xin cảm ơn Đức ông về lòng độ lượng ngài đã dành cho chúng tôi trong
những ngày này mặc dù những lầm lạc của chúng tôi. Những cuộc khủng
bố chúng tôi đã phải chịu đựng, nỗi đau phải lìa bỏ gia đình, nỗi sợ hãi
không gặp được những bàn tay anh em để cứu vớt chúng tôi, đã làm cho
chúng tôi dao động hoang mang. Nhưng ngài đã thấu hiểu điều đó và tha
thứ cho chúng tôi.
Chàng mỉm cười với cô ta, vẻ vô cùng tốt bụng. Với Abighen, bao giờ
chàng cũng hạ vũ khí. Nhìn chàng lúc này Angielic thấy hầu như phát ghen.
Chàng cúi mình trước cô gái.
- Cô thật có lòng bác ái, cô nương ạ, cô nhận lấy những lỗi lầm của mình
mà chính bản thân cô đã không tán thành. Thưa các bà, tôi biết là các bà đã
làm cho chông các bà tránh khỏi một kế hoạch tội ác và các bà cũng đã biết
trước là sẽ thất bại. Nói gì thì nói, chính các bà đã có được cái của riêng là
sự sáng suốt. Các bà nên biết dùng nó một cách có ý thức và tỏ ra kiên