TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 2332

sang màu vàng. Lúc đó, như có một phép lạ, thấy hiện ra khoảng đất dựng
trại giữa một vùng hơi hẻo lánh, tránh được bầy ruồi, muỗi độc. Những đám
lửa được đốt lên. Các phụ nữ da đỏ nhanh nhẹn vào rừng chặt những cây
sào dài. Chỉ cần không đến một giờ đã thấy mọc lên những mái nhọn lợp
bằng những mảng vỏ cây ghép lại. Mấy lần đầu, Angiêlic tự hỏi: làm cách
nào mà người ta có thể " sản xuất" những mảnh vỏ cây đó nhanh chóng đến
thế. Về sau nàng mới nhận ra là ông Giổphây đờ Perắc đã phái một tốp tiền
trạm đi trước, với nhiệm vụ phát quang lối đi, nếu cần phải mở đường mà
tiến và đồng thời chuẩn bị cho việc cắm trại nghỉ đêm. Có những lần, không
thấy ai chờ đón sẵn đoàn người ở nơi dừng chân. Nhưng lúc đó thành thạo
và tháo vát đám người chia nhau đi các góc rừng đào lên những tảng rêu
lớn, hoặc đẩy những tảng đá chặn ngoài cửa một cái hang, để lộ ra một cái
kho cất giấu hàng đống mảnh vỏ cây du, một ít ngô vùi dự trữ dành sẵn cho
những người đi đường.
Những thứ đó khá thô sơ nhưng đủ dùng. Riêng với ba phụ nữ da trắng,
Angiêlic, và Giônax và cháu gái bà-Enviarơ cùng ba đứa trẻ con đi theo,
người ta dựng lên
một túp lều vải bạt: nền đất được phủ bằng cành cây và những tấm da gấu
vừa trải vừa đắp. Trong lều khá ấm, có thể ngủ say được, nhất là đối với
Angiêlic và con gái nàng; cuộc đời phiêu lưu của hai mẹ con nàng đã trải
qua những cảnh dừng chân vất vả gấp bội.
Tiết trời luon luôn đẹp làm cho cuộc đi dễ dàng. Ít nhất cũng không phải
sấy khô quần áo ướt đẫm mưa. Săn bắn và đánh bắt cá là nguồn cung cấp
thức ăn ngon bổ trong bữa ăn tối, bổ sung cho món ăn thường ngày là bánh
bích quy và thịt mỡ mang từ Gunxbôrô đi.
Tuy nhiên sau nhiều ngày rồi nhiều tuần lễ kéo dài cuộc đi thận trọng của
đoàn người che giấu một tình trạng mệt mỏi cực độ. Angiêlic đặc biệt cảm
thấy rõ điều đó trong buổi sáng này, giữa lúc các móng chân con ngựa của
nàng vang lốp cốp trên nền đất đá. Tiếng vó ngựa dường như vang to lên
dội vào thân đám cây thông, làm nổi bật thêm sự yên lặng bao quanh đoàn
người đang tiến bước. Nàng nhận thấy từ mấy ngày rồi, cây đàn ghita của
Canto đã bặt tiếng, cũng như giọng cười nói vui vẻ của Môpectuy và Pero

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.