TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 2454

tiếp lịch sự cậu học được lúc nhỏ đã nhanh chóng bị xóa mờ. Angiêlic cười
và vui thích đưa mắt nhìn con trai đi đi lại lại nghĩ bụng rằng nó quả thật là
một chàng trai tuyệt đẹp. Giờ đây, với thân hình cao lớn, cậu ta đã gần trở
thành một người đàn ông thật sự, nhưng vẫn còn là một đứa trẻ với nụ cười
hồn nhiên. Hai mẹ con chuyện trò thân mật, và Phlôrimông nói với nàng về
những dự kiến của mình vẫn hằng tha thiết.
cậu ta nói là có ý định nhân chuyến đi của bố mình vào sâu trong các miền
đất châu Mỹ, cậu ta muốn tiến hành một cuộc đi khám phá vùng đất xa hơn
về phía tây, hy vọng phát hiện ra lối đi sang biển Trung Hoa mà từ bao lâu
nay người ta vẫn tìm. Cậu ta đã phác họa kế hoạch về chuyện này, nhưng
chưa hề thổ lộ với bố. Có lẽ cần phải đợi đến mùa xuâ. Trời tối dần, vừa bắt
đầu chuẩn bị đèn lửa, Angiêlic vừa nói chuyện với con trai. Và đột nhiên
nàng nhớ lại giấc mơ về một người Irôqua vung lưỡi rìu trên đầu mình: hình
ảnh ấy làm nàng hồi hộp đến mức nàng hầu như bủn rủn chân tay. Thấy mẹ
tái mặt đi, Phlôrimông vội dừng câu nói và hỏi thăm mẹ. Nàng thú nhận là
mình không được khẻ. Nàng có cảm giác ngạt thở. Nàng muốn ra bên ngoài
hít thở không khí tươi mát của buổi chiều. nàng sẽ đi hái lá bạc hà, ở phía
bên kia, gần suối. Angiêlic nói như trong cơn mê ngủ. nàng thấy nhất thiết
phải đi lấy lá bạc hà, và ngạc nhiên tự hỏi sao mình lại quên khuấy đi đến
lúc này đã muộn mới nhớ ra. Nàng khóac lên vai chiếc áo choàng bằng len
và lấy một cái rổ. Ra đến ngưỡng cửa, hình như còn quên cái gì, nàng nhìn
Phlôrimông hồi lâu rồi nói: - Con cho mẹ mượn con dao găm của con, được
không? - Được mẹ ạ! - Phlôrimông đáp không tỏ vẻ gì
ngạc nhiên. Cậu con trai mười bảy tuổi này đưa cho mẹ con dao được chăm
chút nhất, vì cậu nghĩ: phải có dao thật tốt mới thành nhà săn bắn và đi rừng
lão luyện được. Con dao vừa nhọn, vừa sắc, cán nhẵn có chạm trổ chỗ tay
cầm nên có thể nắm rất chặt. - Chốc nữa mẹ sẽ trả con-Angiêlic nói. Và
nàng vội vã bước ra ngoài. Một lát sau khi mọi người đổ xô đi tìm nàng thì
Phlôrimông đang thổi sáo trong nhà bếp, đôi mắt nhìn bác Malaprat đang
làm món bánh ngọt rất hấp dẫn mà đã từ lâu cậu ta chưa được nếm. Thấy có
người hỏi, Phlôrimông kể lại răng mẹ cậu vừa đi hái lá bạc hà phía đằng
kia, trên đồi gần suối và mẹ cậu đã mượn con dao của cậu. Cậu ta ngạc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.