TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 2507

trên tay theo kiểu người ẵm đứa con nít. Nghe thấy tiếng thét ra trận các bà
phụ nữ vội ra khỏi buồng mình và cùng lũ trẻ con tập hợp chung quanh
Angiêlic. Vẻ bình tĩnh của nàng làm mọi người yên lòng. Khi có ngừơi đến
nhắc các bà và lũ trẻ con sẽ phải đi qua sân và ra ngoài đồn mà không được
lộ vẻ sợ hãi. Nhiệm vụ của họ chỉ có thế. Họ không hình dung được tình
hình sẽ diễn biến ra sao. Môpectuy và người con trai của ông xuất hiện, xốc
nách người tù trưởng Môhốc đứng lên và đỡ hai bên cho hắn đứng vững.
Rồi đến lượt Perắc tới, mặc quần áo đỏ lộng lẫy. - Những người anh em của
người đã tới rồi-ông bảo Uttakê Vừa nói ông vừa đi đôi găng tay bằng da
đen thêu chỉ bạc và hơi mỉm cười. - Họ đã đến! Nicôla Perốt đang ở trên
đỉnh đồi quan sát bọn họ, và họ cũng nhìn chằm chằm vào ông ta. Họ còn
phân vân tự hỏi có nên bắn tên vào người ông ta không. Họ đợi ông ta đến
bảo họ phải làm gì. - Ngươi định bán ta cho vai trò gì thế Têcôngddơrôga ?
- Người Anhđiêng nói, tức run lên-Ngươi thừa biết rằng nếu ta hé miệng thì
là để kêu gọi những người anh em của ta rửa thù mà thôi. - Trả thù ai? -
Chính trong đồn trại của ngươi, dưới mái nhà của ngươi sự phản trắc đã
diễn ra... - Ta biết. Ta sẽ xóa sạch điều ô nhục.
Đó là việc của ta. Còn ngươi? Ngươi đã xin mạng sống ở tay phụ nữ Da
trắng ở đồn Catarung, vợ ta, bà ấy đã ban cho ngươi mạng sống đó. Với cử
chỉ đó, ngươi đã có thể đánh giá được rằng bọn chúng ta không hề mong
muốn những người Irôqua phải chết. Nhưng còn điều khác nữa Uttakê, hãy
nhớ lại Xoanixit đã bỏ mình vì sự nghiệp nào? ông ấy đã chấp nhận mọi rủi
ro để đến gặp ta và giành lấy sự liên minh với ta. Bây giờ ngươi đã thành
thủ lĩnh của Năm tộc người. Vậy ngươi muốn dẫn dắt đồng bào của ngươi
đến chỗ nào? Đến hòa bình hay cảnh tàn sát... ? Perắc đứng cao hơn đầu
người thổ dân. Tối hôm trước ông càng cúi thấp đầu trước hắn ta bao nhiêu
thì lần này ông lại càng cố gắng bắt hắn khuất phục trước uy thế của mình
bấy nhiêu. Áp đảo được tâm hồn ngang tàng của hắn thật là chuyện khó
tưởng tượng nổi. nhưng đây lại là chuyện một mất một còn. Tính mạng của
tất cả bọn họ như treo trên sợi tóc, tùy thuộc một tia chớp mong manh. -
Tàn sát ư? Uttakê kêu to-Được lắm! Nhưng chính ngươi sẽ chết trước... -
Không sao, mọi người chúng ta trước sau đều chết mà-Perắc nói với một vẻ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.