TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 2526

nhanh vượt dãy người Anhđiêng đó, băng lên trước, thình lình xuất hiện
trước mặt viên đại tá. Ông Lômêni nhận ra đó là gã nô lệ người Pani vẫn
được Nicôla Perốt đem kè kè theo mình. Hắn nói vài câu gì đó, hình như
bằng một thứ tiếng Pháp giả cầy. Được viên trung úy Pông Briăng giúp đỡ,
viên đại tá mò ra được nội dung cái tin gã kia mang đến: Tại đồn Catarung
các thủ lĩnh Irôqua đã bị Môđrơi và đám người Patxuyket lột da đầu. các
toán quân Irôqua đã kéo về Catarung để trả thù. Bá tước Perắc và cả gia
đình ông sắp bị tàn sát.". - Ta phải đi thôi! Phải đi ngay lập tức! - Pông
Briăng kêu lên-Phải quay lại nơi đó, ông Perắc không đủ quân số để chống
chọi với các toán thổ dân ô hợp đó. Ông Lômêni không bình luận câu nào
nhưng ra ngay lệnh cho những ai hãy còn ở chỗ ông phải quay trở lại
Catarung. Một số đông trong đám người Huyrông và Abênaki đồng ý cùng
quay về với một nửa số quân lính của ông Lômêni: để đánh lại những người
Irôqua lúc nào cũng có thể kiếm được những kẻ tình nguyện. Mấy hôm sau,
họ dã quay trở về tới vùng sông Kenơbec. Họ hy vọng nghe thấy tiếng
súng nổ vì như thế sẽ biết được rằng quân số bảo vệ đồn Catarung vẫn còn
cầm cự được. nhưng chỉ thấy yên lặng hoàn toàn; cả một vùng chết. Đại tá
Lômêni còn lo ngại cho cả số phận của linh mục Oócgiơvan. Trước khi tới
khúc ngoặt con sông là đoạn rẽ sẽ đưa đoàn quân của Lômêni đến bãi cát ở
bờ sông trước mặt đồn Catarung; hai viên sĩ quan cho quân dừng lại và kéo
các xuồng lên bờ giậu dưới bóng các cây dương liễu. Mọi người đều chuẩn
bị vũ khí của mình không có một tiếng động. lômêni và Pông Briăng leo lên
những sườn đá cao để quan sát chung quanh mà không bị phát hiện. Leo lên
tới đỉnh dốc chỉ mới đưa mắt nhìn qua các khe lá cây họ đã hiểu ngay. Đồn
Catarung không còn nữa. ở địa điểm của đồn trước kia, chỉ còn thấy một bãi
đất đen vì những đám tro và những cây gỗ cháy ra than. Phía dưới chân
đồn, sông Kenơbec vẫn uốn dòng nước xanh lơ giữa những đám cây anh
đào dại và cây lê đá. Không hề có dấu vết của con người ở vùng chung
quanh. Trung úy Pông Briăng thốt lên một tiếng kêu thảm thiết: mấy lần
đập trán vào thân cây: - Cô ta chết rồi-Hắn kêu to-Cô ấy đã chết, ta sao còn
có thể sống nổi ở trên đời?... Ngài thấy đấy, cô ấy không phải là quỷ dữ... cô
ấy chỉ là một người đàn bà! Một người đàn bà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.