TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 2590

- Thưa bá tước, tôi xin thề, tôi xin cam đoan với ngài rằng chưa bao giờ anh
ấy có một cử chỉ gì không phải làm cho tôi phải đỏ mặt. Duy có điều tôi
cảm thấy rất rõ .. rằng... rằng anh ấy...
- Cô yêu anh ta?
Đó không hẳn là một câu hỏi. Cô gái im bặt, hoảng sợ nhìn quanh.
- Không, tôi... tôi không biết.
- Chồng cô mới mất được ba tháng nay, ở Gunxbôrô.
Envia nhìn bá tước, kinh ngạc.
- Chồng tôi?
- Cô có yêu anh ta không?
Ánh mắt xoi mói, sắc sảo của ông dồn thúc cô, phanh phui tâm hồn cô, bám
riết vào đôi mắt ngây thơ của cô hòng buộc cô phải nhìn thẳng vào mắt ông.
- Cô có yêu anh ta chứ? Anh chồng cũ của cô ấy?
- Vâng.. có. Nghĩa là.. tôi.. tôi cũng không biết nữa.
Một lần nữa, bá tước đưa mắt qua nơi khác, tiếp tục hút thuốc, im lặng. Cô
gái đứng bất động, thôi không run nữa, nhìn chăm chăm vào ông, tay thõng
xuống.
Bá tước bình tĩnh nói tiếp:
- Octavơ Malaprađơ vừa tới nói
cho tôi biết rằng anh ta yêu cô. Biết là chẳng sớm thì muộn, ta cũng sẽ đoán
ra nên anh ta đã đến đây trước tâm sự với ta.. Rồi anh ta nhờ ta nói lại cho
cô nghe về bản thân và quá khứ của anh ấy.
"Cách đây năm năm ở thành phố Boocđô nơi anh ta là chủ một khách sạn
có tiếng, Malaprađơ đã giết vợ và tình nhân của mụ ta sau khi bắt gặp hai
người ngủ với nhau. Và sau đó, không biết làm thế nào để tránh mọi hậu
quả vì đã giết cả hai người, anh ta đã chặt vụn hai thi thể, đốt đi một phần
và vứt chỗ còn lại ra bãi rác"...
Angielic phải cắn môi để ghìm một tiếng kêu, còn Envia thì lảo đảo, dường
như bị sét đánh. Perắc vẫn tiếp tục hút thuốc và tò mò theo dõi cô gái.
- Sau đó anh ta chờ một thời gian - Ông tiếp tục - Rồi trốn sang Tây Ban
Nha. Ở đó, anh ta đã đến gặp ta và được ta thu nhận.
Im lặng kéo dài.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.