TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 270

Nàng suýt nữa nhảy vọt tới vả vào mặt hắn. Nhưng nàng đã nghe thấy tiếng
soạt của một lưỡi gươm tuốt ra khỏi vỏ, và hắn nói với giọng thản nhiên:
- Ta hãy ra xem nào.
Nàng đi theo ông ta, cố giữ cho khỏi run lên, và bước xuống những bậc
thang đầu tiên bên cạnh người đó.
Ông hầu tước Vácđơ cúi xuống lan can cầu thang:
- Không thể nhìn thấy gì nhưng ta có thể ngửi thấy mùi. Người ta không thể
nhầm lẫn về cái mùi của bọn ăn cướp: mùi hành, thuốc lá và rượu của hắc
điếm có ít nhất bốn hay năm đứa bọn chúng đang lởn vởn dưới kia.
Ông ta bỗng nắm cổ tay Angiêlic:
- Nghe xem!
Tiếng một vật nặng rơi ùm xuống nước và tiếng nước bắn tóe nổi lên trong
sự yên lặng hãi hùng.
- Đấy! Chúng vừa quẳng một xác người xuống sông Xen.
Quay về phía nàng với đôi mắt lim dim, ông ta nói tiếp:
- Ồ, đây là mọt nơi quen thuộc. Ở dưới kia có môt cái cổng bé mà họ hay
quên không đóng lại, đôi khi là cố ý. Thật là một trò trẻ con, nếu có kẻ nào
thích cho vài tên giết người thuê mai phục ở đó. Sông Xen chỉ cách đấy vài
bước. Việc có thể làm rất gọn. Hãy lắng tai nghe, cô sẽ nghe thấy chúng
đang thì thào. Chắc hẳn chúng đã nhận ra là chúng đã không đánh trúng
người mà chúng được lệnh phải diệt. Hình
như cô có những kẻ thù khá quyết liệt đáy, cô em xinh đẹp của tôi ạ.
Angiêlic nghiến chặt hàm răng để khỏi run lên cầm cập. Mãi nàng mới nói
thành lời:
- Ngài định làm gì bây giờ?
- Ngay bây giờ thì chưa làm gì được. Tôi không ưa gì việc đọ gươm với
những thanh kiếm rỉ của bọn cướp đó. Nhưng trong một giờ nữa lính gác
Thụy sĩ sẽ đến canh ở góc vườn đó. Bọn giết người sẽ phải bỏ chạy, nếu
không sẽ bị tóm. Dù sao, lúc đó cô sẽ có thể ra về không lo lắng gì. Còn
trong khi chờ đợi...
Vẫn nắm cổ tay Angiêlic, hắn ta dẫn nàng quay lại hành lang. Nàng đi theo
hắn như một cái máy, tai ù lên, và thầm nghĩ:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.