TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 293

- Tôi nghĩ là cô sẽ đồng ý. Cô gái xinh đẹp của tôi, cô nghĩ sao về một tòa
lâu đài lớn gần Paris, có đủ quản gia, các đấy tớ và cô hầu gái, với sáu cỗ xe
nhiều chuồng ngựa và một trợ cấp hàng năm là một trăm nghìn đồng livrơ?
- Tất cả những cái đó, người ta hứa sẽ cho tôi ư? - Angiêlic hỏi và cười.
- Vâng, cho cô.
- Ai hứa cho?
- Một người mong cho cô điều hay.
- Tôi cũng nghĩ thế. Nhưng là ai?
Bà kia lại gần hơn, với một vẻ bí mật của kẻ có âm mưu lật đổ.
- Một nhà quý tộc giàu có say chết mê vì sắc đẹp của cô.
- Thưa bà. - Angiêlic nói, cố
giữ vẻ mặt bình thường. - Tối rất biết ơn vị quý tộc đó, bất kể ông ấy là ai.
Nhưng tôi sợ rằng có kẻ nào đó muốn đem tính thật thà của tôi ra làm trò
cười nên mới đưa ra những đề nghị vương giả như vậy. Nhà quý tộc kia quả
là không hiểu tôi nhiều lắm, nếu như ông ấy tưởng rằng chỉ việc khoe đống
của đồ sộ như vậy là đủ làm cho tôi phải lăn vào vòng tay ông ta rồi.
- Vậy ra, ở Paris này cô giàu có đến mức quay lưng lại với những cái đó
một cách khinh bỉ ư? Tôi được nghe nói rằng tài sản của cô bị niêm phong,
và cô đã bán những cỗ xe của mình rồi.
Con mắc sắc sảo của mụ già tinh quái, không rời khuôn mặt người thiếu
phụ.
- Thưa bà, bà thật thông thạo tin tức, nhưng vấn đề là ở chỗ tôi không có ý
định bán thân mình đi...
- Ai nói đến chuyện đó, cô bé ngốc nghếch ơi! - Mụ già rít lên qua hàm
răng đen xì.
- Tôi tưởng rằng..
- Đâu mà! Tùy cô có muốn có người yêu hay không. Cô có thể sống khổ
hạnh như một nữ tu sĩ, nếu cô muốn thế. Người ta chỉ yêu cầu cô chấp nhận
đề nghị đó thôi.
- Nhưng, ,, đổi lấy cái gì chứ? - Angiêlic hỏi, vẫn ngỡ ngàng.
Mụ kia nhích lại gần hơn nữa và cầm lấy hai bàn tay cô, ra vẻ thân mật.
Thật hết sức đơn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.