TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 2981

Angiêlic nghĩ rằng cái anh chàng Mecuynh nà chẳng làm cho nàng thích
thú. Trong việc chọn ông ta, Côlanh hình như cũng chẳng gặp may. Nhưng
chắc hẳn là vì không còn người
nào khác.
Râu Vàng! Tim nàng thắt lại, một nỗi lo, một thoáng hổ thẹn. Một ngày đi
thuyền đã đem lại nhiều cảm tưởng phong phú về đủ các loại, nên kỷ niệm
về Côlanh bị lu mờ đi. Từ đáy lòng mình, nàng cảm thấy dễ chịu vì mọi
việc đã được kết thúc như vậy. Nhưng do từ nay nàng cảm thấy mình ẩn
thân chính trong sự yếu đuối của mình, sự phi lý trong tính chất đàn bà của
mình khiến nàng cảm thấy một nỗi luyến tiếc bất ngờ, một nỗi buồn mênh
mang. Côlanh... Chiều sâu cái nhìn màu xanh của ông ta đắm say khi trông
thấy nàng, sức mạnh cái ôm man rợ của ông ta. Có một cái gì đó mà nàng
biết được, và chỉ thuộc về nàng mà thôi. Một nơi bí mật. Tại sao người ta
không thể yêu nhau tùy theo hứng thú của con tim, của thể xác mình? Tại
sao chất lượng sức mạnh của tình yêu lại phải phụ thuộc vào một sự lựa
chọn khó khăn?... Cứ như thể sự bột phát của tình cảm và sự hiến thân bao
giờ cũng bị cấm đoán, khong được yêu hết sức mình. Đây có phải là một sự
thật hay một ảo tưởng còn lại từ nền giáo dục cổ xưa và nó bắt buộc người
đàn bà có danh dự phải đặt lòng trung thành với người chồng lên hàng đầu
của mọi trách nhiệm? Phải chăng nàng đã ôm hôn một cách miễn cưỡng?
Nếu như nàng nhượng bộ Côlanh, chắc hẳn đã có những
giây phút thú vị... Và Giôphrây cũng không bao giờ biết gì hết về điều đó.
Nàng cảm thấy xấu hổ khi nghĩ như vậy và lấy làm nhục vì đã thầm nghĩ
đến điều đó từ trong đáy lòng mình.
Sổt ruột, nàng hất đầu mạnh một cái trong làn gió biển.
Phải quên đi thôi... quên đi bằng mọi giá...
Lần đầu tiên trông thấy ông ta, nàng cho ông ta là một thứ thủy thủ thô bạo
tầm thường, nhưng bây giờ đây, nhìn ông ta trong tư thế đang suy nghĩ,
nàng thấy ông ta hình như là một con người không phải tầm thường cũng
như những miền biển xa xăm đã tiếp đón, che giấu và chứa chấp nhiều
người như thế. Vẻ bất động của ông ta thật mãnh liệt - ông ta không thèm
nhai mẻ thuốc muôn thủa của ông ta nữa - từ người ông ta toát ra một chất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.