TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 3082

ta hèn yếu và hay sợ sệt đến thế... Ôi! Lạy chúa tôi, Người hãy giúp con...
giúp chúng con. Con sợ. Con không còn hiểu gì về những điều đang xảy
ra... Con chẳng còn biết làm như thế nào nữa... »
Có tiếng bước chân đi đến gần, xét trên cát và làm xáo động tiếng sột soạt
rất nhẹ nhàng như lụa của những đợt sóng, làm nàng để ý. Côlanh trở lại
với nàng.
- Phải ngủ đi chứ, cô bé - Ông ta hạ thấp giọng nói và cúi xuống - Thật
chẳng phải là người biết điều khi cứ ngồi co rúm lại như một mụ ăn mày và
chẳng
biết là đang nghiền ngẫm điều gì. Em hãy nằm duỗi thẳng người ra, như thế
sẽ đỡ mệt. Chỉ lát nữa là trời sáng thôi mà...
Nàng nghe theo lời ông ta, tin vào sự săn sóc của ông ta như ngày xưa, lại
cảm thấy bàn tay vững vàng và kiên nhẫn của ông ta trong khi ông ta cuộn
nàng thật cẩn thận vào trong chiếc áo khoác của ông ta và đắp lên chân
nàng chiếc áo chẽn bằng da trâu của ông ta.
Nàng nhắm mắt lại. Đối với thân thể đau nhừ của nàng, sự quý trọng của
Côlanh đối với nàng có tác dụng như một thứ dầu thơm, một thứ an thần đặt
lên con tim bị những nỗi buồn lo đục khoét và qua khỏi cơn choáng váng
bây giờ bắt đầu cảm thấy đau đớn khắp nơi.
- Bây giờ thì ngủ đi nhé - Côlanh thì thầm - Nào, phải ngủ đi.
Và, để mình chìm xuống đáy sâu trong làn nước đen ngòm của giấc ngủ,
nàng tưởng như đang nghe thấy ông ta thì thầm giữa cảnh cô đơn của những
đêm nào ở Megơrebờ.
- Ngủ đi, con cừu non của ta, ngủ đi, thiên thần của ta. Ngày mai chúng ta
còn phải vượt qua suốt chặng đường dài, cả hai chúng ta, trong sa mạc.
Có thể ông ta đã thì thầm đúng như vậy chăng ?
CHƯƠNG 6

Và một lần nữa Côlanh lại có mặt trong ánh sáng của trời hồng lúc rạng
đông, và khẽ lay nàng.
- Biển rút rồi.
Angiêlic chống khuỷu tay nhổm người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.