TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 3220

Bỗng một đàn chim bay qua với những tiếng kêu xé ruột.
- Tấp nập, náo động biết chừng nào!
- Đúng phiên chợ mà - nàng đáp.
- Không, mùa hè đấy - ông ta cãi lại - Mùa hè chỉ gang tấc. Trong những xứ
sở phương Bắc này, cần sống gấp, mãnh liệt, dữ dội, giải quyết mọi việc chỉ
trong vài tháng thôi. Nhưng rồi sau đó... Vậy mùa thu, bà hãy đến Kêbếch...
Đẹp lắm. Tàu biển đã rời bến, dòng sông Xanh - Lôrăng như một mặt hồ
lớn bằng bạc từ từ đóng băng. Mời bà đến.
- Nhưng như chính ông đã từng báo, sau đó không thể về nữa.
- Vâng, bà sẽ ở lại cả mùa đông. Tôi để nhà cho bà và cho cả ông đờ Perắc
sử dụng. Đó là một trong những ngôi nhà đầy đủ tiện nghi nhất của thành
phố... Bà sẽ rất dễ chịu. Không, không phiền hà gì đến tôi cả, tôi còn có một
chỗ trú chân ở
phía dưới thành phố và ...
- Xin lỗi ông! - Angielic vội thốt lên và bỏ đi đột ngột.
Nàng vừa nhận ra bóng Ambroadin đờ Môđribua trên nền quán ăn và đi
ngược về phía đầu làng.
Như thể có một cái gì thúc đẩy, nàng đi gặp bà công tước. Bà ta bước
nhanh, hầu như chạy. Hai người suýt va vào nhau, và khi nhận ra Angielic
trong ánh sáng nhập nhoạng từ bầu trời hắt tỏa xuống, Ambroadin có vẻ hốt
hoảng.
- Bà làm sao thế? - Angielic hỏi - Trông bà có vẻ xúc động quá.
- Bà cũng vậy.
Một phút im lặng, mặt bà công tước như hai cái hốc om trên khuôn mặt
trắng bệch. Tròng mắt bà ta dán chặt vào gương mặt Angielic với một vẻ
đau đớn dữ dội.
- Bà đẹp quá! - Bà ta ấp úng hầu như một cách bất giác.
- Bà vừa nói chuyện với ông nhà tôi. Ông ấy có nói điều gì khiến bà xúc
động đến nhường ấy?
- Có gì đâu, thật thế mà, chúng tôi nói - Bà ta ngập ngừng rồi ấp úng -
Chúng tôi... chúng tôi nói chuyện toán học...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.