TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 3259

Angielic tập trung hết nghị lực, trong lúc cảm thấy sợ hãi đến vã mồ hôi
hột. Khi bùi nhùi bắt lửa, nàng cố không ngoảnh đầu lại, đưa bùi nhùi lại
gần bấc đèn, chờ cho ngọn lửa bốc cao và sáng, xua tan và đẩy lùi bóng tối
đến tận chân tường.
Rồi cầm lấy đèn, nàng chiếu về phía nàng cảm thấy một cái bóng đen bất
động. Cố sức bình tĩnh, nàng căng mắt tìm kiếm trong cảnh tranh tối tranh
sáng. Không còn nghi ngờ gì nữa, có một kẻ nào đứng đấy, im lìm. Một
hình thù tối om, như một bóng ma mặc đồ đen, một kẻ hình như được bọc
kín trong một chiếc áo
choàng rộng màu đen, mũ sụp xuống và che hết cả mặt, tựa những bức
tượng đạo sĩ "sụt sùi" đặt ở bốn góc mộ vua chúa.
Trong chốc lát, nàng cố nghĩ bụng đấy chỉ là một ảo ảnh, chỉ là hình thù
một cái đồ gỗ có quần áo vắt ở trên và nàng bị thần hồn nát thần tính mà
thôi. Nhưng đúng vào lúc đó, cái bóng động đậy và như thể bước lên một
bước.
Tim nàng như thể nhảy ra khỏi lồng ngực. Nhưng nàng vẫn giữ được cây
đèn trong bàn tay không run rẩy.
- Ai đấy? Nàng cố lấy giọng bình tĩnh hỏi
Không ai trả lời. Nàng bỗng nổi giận. Đặt đèn lên bàn và bỏ chăn ra, nàng
ngồi xuống mép giường, xỏ chân vào giầy và đứng dậy, mắt không rời khỏi
cái bóng đen câm như hến.
Nàng đứng im một lát rồi tay cầm đèn, bắt đầu bước về phía cái bóng ma
đen ngòm.
Một lần nữa nàng lại cảm thấy cái mùi thơm lúc nãy làm nàng khó chịu,
bỗng nhiên nhận ra nó, nàng kinh hoàng tới mức suýt ngất ngã.
Ambroadin!
Đồng thời đầu óc nàng trở lại tỉnh táo một cách kỳ lạ, nỗi hoảng sợ bất giác
lắng xuống và nàng nghĩ bụng.
"Nếu quả là bà ta thì việc gì phải sợ".
Nàng bước đi vững vàng hơn. Mùi thơm gợi lại sự có mặt hầu như quen
thuộc của người đàn bà mấy hôm vừa qua vẫn là vị khách của vợ chồng
nàng, một cánh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.