TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 3282

Angielic chạy, tim như bọ bóp nghẹt vì sợ hãi, mắt ngước nhìn bầu trời quái
ác. Nàng không hiểu vì sao, mùa hè này, nàng thấy ban đêm ở Gunxbôrô
khiếp hãi đến thế.
- Lạy Chúa, cầu xin Chúa thương xót Abighen!
Nàng vừa bước tới túp lều thì trời đổ mưa như trút. Nàng chạy vội vào lều.
- Tôi đây! - Nàng vội kêu lên cho người đàn bà nằm tội nghiệp một mình
trong buồng yên tâm.
- Ôi chị đã tới, chị đã tới - Người thiếu phụ nói nhát gừng - Em sẽ ra sao
đây?... Gabrien thì đi vắng!... Em thấy đau quá rồi, không sao chịu đựng
hơn được nữa.
- Không! Không cô đừng vội quá lo như thế.
Nàng bỏ túi xuống và nắm lấy tay Abighen. Cô ta vội bíu lấy nàng như bíu
lấy một tấm phao, kiên quyết không chịu bỏ ra vì sợ chết đuối.
Lại cảm thấy đau quặn, cô ta co dúm người lại.
- Không sao đâu - Angielic cố thuyết phục - Cơn đau sẽ qua đi thôi. Cô phải
can đảm lên, vài giây nữa thối, Abighen... Thế, được đấy. Cô thấy không,
qua rồi như cơn giông ấy...
- Abighen mỉm cười yếu ớt. Cô ta duỗi người ra và khuôn mặt trở lại điềm
tĩnh hơn.
- Lần này thì em ít đau hơn - Cô ta bảo - chắc hẳn nhờ sự có mặt của chị và
nhờ bàn tay săn sóc của chị đấy.
- Không phải đâu, chủ yếu là do cô cảm thấy bớt khiếp hãi, bớt hoang mang
hơn. Cô thấy không, mọi việc đơn giản thôi mà. Chỉ cần cô đừng sợ.
Nàng muốn đứng dậy đi đốt lò vì trời lạnh. Nhưng Abighen giữ chặt lấy
nàng.
Cô ta sắp hoảng hốt trở lại. Angielic hiểu là người thiếu phụ cần nàng có
mặt để
giữ được bình tĩnh cần thiết. Nàng nói cho cô ta yên tâm là nàng sẽ không
rời nửa bước.
- Abighen, cô vốn dũng cảm, thế mà cô bây giờ lại như thế này hay sao? -
nàng dịu dàng mắng mỏ cô ta - Tôi không còn nhận ra được cô nữa. Cô sẽ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.