TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 3287

Angielic đi quành qua khu nhà và đến gõ cửa cái chái, chỗ kê giường của bà
công tước.
Không ai trả lời. Nàng nâng then cửa lên nhưng cửa bị chèn ở phía trong.
- Phải phá cái cửa này ra - Nàng bảo ông hàng xóm.
- Vì sao? - Ông ta ngạc nhiên hỏi.
- Gõ nữa đi - bà Anna bảo - Chắc hẳn bà ta đang ngủ.
- Thì chính như vậy là không bình thường - Angielic thất vọng kêu lên.
- Bà công tước ơi! Ông hàng xóm vừa la hét vừa nắm tay lại đấm cửa - Bà
dậy đi.
- Vô ích, tôi đã bảo mà, phải phá ổ khóa ra thôi.
- Hãy chờ xem, hình như có tiếng người cựa quậy ở trong.
Có tiếng động nhẹ, rồi tiếng chân ngập ngừng bước ra phía cửa. Then cửa
được rút ra và trong khung cửa xuất hiện Ambroadin mặc áo ngủ, loạng
choạng, vẻ ngái ngủ.
- Các vị làm gì đấy? - Bà ta ngạc nhiên hỏi - Tôi vừa mới thức xong.
Rồi nhìn về phía mặt trời và hỏi:
- Mấy giờ rồi?
- Rất muộn rồi - Angielic đáp - Bà Ambroadin, bà thấy trong người thế
nào?
- Rất vui... Nhưng nặng đầu và đắng miệng.
Bà ta nói giống như bà Care nói lúc nãy.
Không còn nghi ngờ gì nữa. Do cà phê cả thôi. Chắc hẳn trong cà phê có
chất nha phiến bà hai bà ấy đã ngủ mê mệt nhiều tiếng đồng hồ liền sau khi
uống.
Bỗng nhiên nàng hiểu. Và một dòng mồ hôi lạnh toát chạy dọc xương sống.
Nàng nhớ lại lúc bà Care đến nhà bà bảo nàng: "Ồ cà phê bà thơm quá!", rồi
nàng đáp "Mời bà uống tách của tôi".
Giá bà Care không đến thì chính nàng đã uống tách cà phê ấy và chính nàng
đã ngủ vào lúc Abighen cần được cứu giúp. Và lúc đó, tha hồ người ta lay,
người
ta gọi... Abighen phải một mình chịu đựng cơn thử thách và không thể
chống chọi nổi. Cô ta phải đau đớn hàng giờ giữa nỗi kinh hoàng của giông

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.