TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 3468

- Bố đâu có biết chúng ta ở đây - Angielic lưu ý con - Cũng do lỗi tại mẹ
nữa đấy. Không bao giờ mẹ ở đúng chỗ mà bố con nghĩ là mẹ ở đấy. Và mẹ
hiểu là thỉnh thoảng bố con giận sôi lên vì việc đó. Từ nay mẹ sẽ sửa đổi..
Phải sống bên cạnh người đàn bà luôn rêu rao là đã cám dỗ được Giôphrây
đờ Perắc, và mỗi lúc lại phát hiện thêm một khía cạnh đáng lo ngại hơn,
nguy hiểm hơn của khả năng và âm mưu của mụ ta, đó là thử thách khốc
liệt nhất Angielic chưa từng bao giờ phải trải qua.
Nó tác động đến thịt da nàng và nếu
tinh thần nàng vẫn kiên nghị, đẩy lùi sự ngờ vực và tìm cách làm chủ tình
thế, thì trái lại, thỉnh thoảng một nỗi kinh hoàng không sao chế ngự được
xâm chiếm nàng, nàng có cảm giác toàn bộ thực thể nội tại của mình chảy
ra, tan ra và nàng sẽ tan biến đi trong một nỗi kinh hoàng khủng khiếp. Từ
đáy lòng nàng vang lên một tiếng nói điên loạn: "Mất hết tất cả rồi.. Hết tất
tần tật!.. Lần này thì không thắng nổi đâu... Nó là người mạnh nhất..."
Nàng cố trấn tĩnh. Nhưng nỗi đau quá nhức nhối, lòng nàng vẫn run sợ,
người đầm đìa mồ hôi.
Một con cú mèo cất tiếng kêu trong đêm, thảm thiết.
Mọi cái đều mất hết, hết tất cả.. Chỉ còn thất bại và chết chóc..

Chương 13:

Mọi người đã chờ suốt ba ngày liền.
- Ông là người thông thạo mọi ngành khoa học - Angielic nói với hầu tước
đờ Vinlơđavray - Ông có nắm đc cái ngành đoán xét tính cách con người
qua chữ viết không? Đã từ lâu, tôi muốn đưa ông xem một tư liệu làm tôi
băn khoăn mãi.
Vinlơđavray thừa nhận có biết đôi điều về chiết tự học và có thể nói là nổi
tiếng trong lĩnh vực này. Angielic đưa cho ông ta mảnh giấy nàng tìm thấy
trước đây trong túi áo tên cướp biển.
Ông ta trở nên linh hoạt và sốt sắng cầm lấy tờ giấy.
Nhưng bỗng ông ta tái xanh tái nhợt.
- Bà lấy cái yêu thư này ở đâu? - Ông ta vừa hỏi vừa xoi mói nhìn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.