TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 3540

ANGIÊLIC VÀ NHỮNG ÂM MƯU TRONG BÓNG TỐI

CƠN ÁC MỘNG
CHƯƠNG 1
Angiêlic thức dậy. Đêm đã khuya. Nhịp đu đưa êm nhẹ của con tàu đang bỏ
neo đối với nàng là dấu hiệu duy nhất của sự sống quanh nàng. Qua các cửa
sổ lầu sau, ánh trăng lờ mờ làm nổi rõ đường viền của mấy thứ đồ đạc đẹp
đẽ trong phòng khách con tàu Gunxbôrô và làm lóe lên những chỗ nạm
vàng hoặc cẩm thạch của các đồ mỹ nghệ quý.
Ánh sáng dừng lại ven phòng ngủ, dưới chân chiếc tràng kỷ kiểu phương
đông rộng thênh thang Angiêlic đang nằm ngủ trên đó.
Nàng chợt thức dậy vì cảm giác khao khát tình yêu, khao khát đến khó chịu,
và không yên tâm, sợ có chuyện khủng khiếp sắp xảy đến và đe dọa nàng.
Nàng cố nhớ lại giấc mơ đã khơi dậy những tình cảm trái ngược trong nàng
- sợ hãi và thèm muốn - đến mức làm nàng tỉnh giấc. Nàng mơ thấy
Giôphrây ôm nàng trong đôi cánh tay hay mơ thấy người ta đang tìm cách
giết nàng? Nàng không nhớ nổi nữa.
Điều còn lại là cảm giác khoái lạc lâng lâng hiện lên từ trên bụng đến hai
đầu vú, đến tận chân tóc.
Và cả sợ hãi.
Nàng chỉ có một mình. Điều này cũng chẳng phải là không hay xảy ra. Bên
cạnh nàng đệm nằm còn mang dấu vết thân thể của người đàn ông đã nghỉ
ngơi ở đây trước đây mấy tiếng đồng
hồ. Nhưng thường Perắc hay để nàng nằm ngủ và trở dậy lúc ban đêm để đi
tuần tra trên tàu.
Angiêlic giật mình. Lần đầu tiên kể từ khi con tàu ngược dòng Xanh
Lôrăng, nàng nảy ra ý nghĩ mà cho đến lúc này mới chớm hiện trong đầu
nàng: họ đang ở trên lãnh thổ của Vua Pháp.
Chàng, chồng nàng, trước đây đã bị án tử hình, còn nàng đã ruồng bỏ và
đầu nàng đã được đặt giá, cả hai người vừa đi vào vương quốc trước đây họ
mang tội đầy biệt xứ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.